tên truyện: Bạo quân quỷ quái của ta!
Tác giả: Tây Lâu Tiểu Nam
tình trạng bản gốc:
hoàn
số trang word : 2359 trang
thể loại: xuyên
, sủng
editor: Đông Phương Nhất Nhất
lần đầu tiên ta edit, có gì sai sót xin chỉ bảo

Giới thiệu:
Đại Dư lịch năm hai mươi bảy mùng bảy tháng chín giờ mẹo canh ba, Sùng Vũ Đế Nguyên Võng vẫn như thường ngày, ngồi
long ỷ, nghe phía dưới thần tử liên miên lải nhải, trong đầu lại nghĩ đến hôm nay chính là sinh nhật của nàng, tự mình chuẩn bị lễ vật
biết nàng có thích
.
Lại nghĩ đến bộ dạng ngủ say của nàng ban sáng, Sùng Vũ Đế khóe miệng
khỏi mỉm cười ấm áp.
Thần tử ở phía dưới thấy tình hình như vậy,
khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa: hoàng thượng sắc mặt vô cùng quỷ mị, ngày thường
hề biểu lộ sắc thái gì
khiến ai nấy
khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi, lúc này đây lại cư nhên cười càng giống với ác quỷ bước ra từ địa ngục tu la.
Vì thế, ai nấy
chuyện đều phải dè chừng.
Đột nhiên,
cung nữ chạy vào đại điện, quỳ phục dưới chân Thiên Tử, khóc
thành tiếng:
“Bệ hạ… Hoàng quý phi nương nương
tạ thế .”
Mọi người đều hoảng sợ: vị hoàng quý phi nương nương này độc sủng hậu cung từ lâu, ở dân gian cũng có câu “Trời sinh
mị, hại nước hại dân”, lại chính là vị quý phi kia, bây giờ như thế nào lại chết, việc này hẳn là việc tốt?
Ngẩng đầu trộm dò xét thượng thủ,
thấy kim thượng khóe miệng càng khoét sâu hơn, khuôn mặt nửa trắng nửa đen càng thêm quỷ dị ma mị.
Sau
hồi lâu,
mới chậm rãi
: “Kể từ ngày hôm nay, mỗi ngày trảm
người. Hoàng quý phi
ngày chưa tỉnh, tuyệt đối
được dừng lại.
★★★
Kiếp trước, nàng là
cảnh sát trà trộn vào
tổ chức xã hội đen nằm vùng.
Thận trọng, dè dặt cẩn thận,
Khi nhiệm vụ sắp hoàn thành là lúc bản thân mềm lòng, bị biến thái gia chủ lôi kéo đồng quy vu tận.
Kiếp này, nàng ở Đại Dư hoàng triều chỉ là
cung nử giặt quần áo
nhoi
Mỗi bước
đều vô cùng khó khăn, chịu đựng trăm loại
tình nhưng tuyệt
bỏ cuộc.
Nhưng mọi thành quả của nàng, trong
lúc mềm lòng, lại bị biến thái hoàng tử kéo vào cuộc sống vô cùng bi thảm.
.
thời gian sau, Kim Lam mỗi khi nghĩ đến hai kiếp mình
từng trải qua,
Đều
tiếc nuối thán
câu: đều là mềm lòng gây họa!
------ chương và tiết nội dung bắt đầu --- ---
chương 1.1 : tiệc sinh nhật
.
Mùng sáu tháng chín, hơn bảy giờ.
Kim Lam
vào
nhà ăn, nơi này
tại rất nổi
mạng, vì thế mà người tới cũng rất nhiều. Lúc này
là giờ cao điểm, thế nên toàn bộ đại đường đều chật kín người .
Nhãn lực phục vụ vô cùng tốt, rất nhanh liền chạy tới tươi cười chào hỏi:
-“Tiểu thư
mấy người?”
Kim Lam liếc
cái: "
."
"Nếu như ngài
vội, chúng ta có thể vì ngài an bày
bàn. Ngài xem, được
?"
"Dẫn đường."
Phục vụ đem đồ tới khu vực bàn ít ai chú ý nhất, đưa cho Kim Lam thực đơn, cung kính đứng chờ nàng phân phó.
Nếu như lúc này có người cẩn thận quan sát,
phát
góc độ đứng của vị phục vụ này hoàn toàn chặn cái bàn kia.
Kim Lam ngẩng đầu nhìn nam nhân ngồi cùng bàn.
gần ba mươi tuổi, tây trang lưu loát, mắt mang
bộ kính gọng vàng, mặt vô cùng ôn hòa, người bình thường nhìn qua
xem
là thành phần có tri thức.
Trước mắt
là đĩa bít tết
ăn dang dở, trong tay mở phần báo tài chính và kinh tế, mở miệng
:
" khi nào
đến?" ánh mắt
cũng
thèm nâng. Thanh
nghiêm túc cùng nét ôn hòa
mặt tuyệt đối sai biệt.
Kim Lam cúi đầu nhìn thực đơn,
: "12 giờ đêm nay ta
tới kho hàng." Dừng
chút, nàng tiếp, "Nếu có thể thành công
lần này đủ khiến Huyết Vô Y thành lão già trong tù rồi."
Người nọ mày
nâng, lại
: "Ngươi xác định có thể thành công sao? Huyết Vô Y trời sinh tính giảo hoạt, chỉ cần
chạy thoát, kế hoạch hai năm nay của chúng ta đều đổ biển!."
Kim Lam
muốn đáp lời, lại nghe
trận nhạc chuông vang lên: "Ngươi là ta chân trời đẹp nhất đám mây, làm cho ta dụng tâm đem ngươi lưu lại..."
Nam nhân rốt cục ngẩng đầu liếc nhìn nàng
cái.
Kim Lam nhấc tay : "ngượng ngùng rồi, là điện thoại của ta."
Ngón tay nhấn xuống phím kết nối, điện thoại truyền đến giọng ôn nhu của Huyết Vô Y:
"
làm cái gì?"
Kim Lam nhìn nhìn thực đơn trước mắt:
"Ta
dùng bữa. Lão đại có cái gì phân phó?" Nghĩ đến cực khổ hai năm phải trải chuẩn bị kết thúc, tâm tình nàng cũng tốt lên.
Huyết Vô Y nghe qua bên này ồn ào, chỉ phân phó
câu: "12 giờ tối tới biệt thự
núi, ta tổ chức sinh nhật cho ngươi, còn có lễ vật."
"Lạch cạch"
tiếng, điện thoại treo.
Kim Lam ngạc nhiên nhìn chằm chằm di động, đổi với ý kiến của Huyết Vô Y,
cho thuộc hạ thời điểm để phản đối.Nàng tuyệt đối
phải sợ hãi, chỉ kinh ngạc là đêm nay 12 giờ giao hàng nguy hiểm thế nào,
cư nhiên
để ý, lý do vì tổ chức sinh nhật cho nàng?
Hoặc là, Huyết Vô Y vốn định tổ chức sinh nhật cho nàng làm ngụy trang, che mắt cảnh sát?
Kim Lam nghĩ mãi
xong.
Nam nhân đối diện quan tâm hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Kim Lam tùy ý đặt di động xuống: "Đội trưởng, về Huyết Vô Y ngươi
cần lo lắng .
tối nay
giao hàng. Ta
phụ trách đem
bắt về quy án."
Nam nhân gật đầu thu tờ báo, cầm lấy túi công văn, chuẩn bị rời
.
được
vài đoạn lại dừng lại,
: "Kỳ thực, ngươi có thể đổi cái nhạc chuông di động kia."
tình cảm thấy vũ khúc như vậy cùng Kim Lam cứng nhắc
hợp, nàng
cần phải vì nhiệm vụ mà hủy
hình tượng bản thân.
Kim Lam ân cần lo lắng
chút: "Ngươi cảm thấy ta đổi bài “đêm hôm đó”
thế nào?"
"..." Nam nhân vội vàng rời
,
muốn vì chuyện Kim Lan chọn nhạc mà ở lại chỗ này lãng phí thời gian.
Kim Lan buồn cười đem thực đơn để lên bàn , còn ngồi lại
lâu nhìn vị phục vụ như tượng đá bên cạnh.
Sau khi nàng rời khỏi, phục vụ đem thực đơn đưa tới trước sân khấu, nhanh chóng cởi đồng phục
người, chạy ra khỏi quán ăn.
Quản lí bên trong bị giật mình, quát lớn: "Người này ai tuyển vào vào?
hiểu quy củ! Khai trừ*! Lập tức khai trừ!"
Khai trừ* : đuổi việc