1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Công tử khuynh thành - Duy Hòa Tống Tử

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Công tử khuynh thành - Duy Hòa Tống Tử
      Tác giả: Duy Hòa Tống Tử




      【 Giới thiệu 】


      Trong quá trình vượt ngục, thiếu nữ ngây thơ chạy nhầm đường, may ngã vào xe ngựa của vị công tử khuynh thành, càng bất hạnh hơn chính là dường như tính tình đối phương vô cùng hiền hòa . . . . . .


      Thuộc hạ rỉ tai mỗ công tử: "Công tử, nếu như ngài muốn giữ nương này lại, phải thực chân thành!"


      "Chân thành?"


      "Chính là những lời các nương thích nghe, lời ngon tiếng ngọt gì đó, ra vẻ ngài đối với nàng ấy lưu luyến rời, nhất định phải làm cho nàng cảm nhận được tâm ý của người, blabla. . . . . ."


      Mặt Mạch Khinh Trần chút thay đổi: "Ta thích ngươi."


      Lâm Trì: ". . . . . ."


      đáng sợ, nàng hoàn toàn cảm thấy đây là lời thổ lộ a T_T. . . . . .


      Nội dung: Mối tình giữa tiểu nương thanh thuần, nghịch ngợm gặp thiếu gia khuynh thành, kiêu ngạo trong khi báo thù rửa hận.


      Vai chính: Mạch Khinh Trần, Lâm Trì


      Vai phụ: Sách Đồng, Đỗ Nhược và số nhân vật khác



      P/s: Tung văn án đặt gạch trước. Hi vọng mọi người tiếp tục ủng hộ bộ truyện mới mình edit. Thank you so much!!!

      Meoconkissu2Sana thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      【 Quyển I 】


      ☆, Chương 1.1:


      Mùng năm tháng ba, giờ Tý.


      Thiên lao Bắc Chu.


      Ban đêm gió lớn, Lâm Trì tính toán vượt ngục.


      thực tế, Lâm Trì căn bản thành công, nàng thành công giả vờ bị bệnh đánh cai ngục ngất xỉu, lấy được chìa khóa, mở cửa tù và xiềng xích. Đồng thời nhanh chóng mở các cửa tù khác, thả nhiều phạm nhân hung hãn tàn bạo nhằm tạo ra hỗn loạn. Thừa lúc bên ngoài hỏa hoạn, nàng trốn khỏi ngục, định chạy đến điểm hẹn trước chờ xe ngựa của sư phụ đến tiếp ứng. . . . . .


      Nhưng mà. . . . . .


      "Lâm Trì, ta biết ngay là ngươi."


      Vừa nghe thấy giọng này, thân thể Lâm Trì trở nên cứng ngắc trong nháy mắt.


      Bất luận là chiếc thiết phiến vẫy vẫy bên bộ bổ phục Khổng Tước đỏ thắm, hay bóng dáng cao to đứng thẳng tắp, phong cách xuất chúng giống như trước kia, cũng đều làm cho nàng lông tóc dựng đứng.


      Đỗ Nhược, Thị Lang bộ Hình, khi bị bắt giữ, cánh tay nàng còn bị trúng đòn từ chiếc thiết phiến kia .


      Con ngươi lóe lên cái. Chân trái Lâm Trì chợt hất lên. Bắp chân thẳng tắp kéo thành đường cong lưu loát trung, dùng mười phần lực đá vào bên sườn Đỗ Nhược!


      Đỗ Nhược vung quạt đỡ, dường như cần tốn nhiều lực, nan quạt gập lại đánh về phía cánh tay trái bị thương của Lâm Trì. Lâm Trì xoay người né tránh, nhưng bả vai vẫn bị trầy da, vạt áo bị bung ra, lộ ra xương quai xanh cùng dải buộc ngực bên trong.


      "Kéo y phục lên . . . . . ." Đỗ Nhược hơi dời tầm mắt sang hướng khác, bàn tay cầm thiết phiến dường như chặt hơn mấy phần.


      Sườn mặt trong trẻo, lạnh lùng mà tuyệt đẹp, hơi thở nhè như cố kiềm chế.


      Lâm Trì như đưa đám phát , cho dù rơi vào tình cảnh tại, nàng vẫn thích nhìn chằm chằm nam nhân này như cũ, thậm chí nhìn mấy canh giờ liền chán.


      Xé y phục tù nhân, nàng ngước mắt: " kéo lên thế nào, ngươi bắt ta về sao?"


      Đỗ Nhược mím môi, khuôn mặt vốn hay tươi cười như gió xuân lúc này trở nên yên tĩnh, lạnh nhạt : " được."


      Nàng biết mà.


      "Vậy. . . . . ." Giọng Lâm Trì thoáng trầm xuống, đột nhiên vung tay hướng đến trán , nhân lúc Đỗ Nhược sững sờ trong nháy mắt, nàng nghiêng người chạm lên hai cánh môi nàng tưởng niệm lâu.


      Môi rất mềm, có chút tư vị biết tên, trẻ trung làm cho lòng người rung động, cơ hồ muốn buông ra.


      Trong mắt Đỗ Nhược ràng có khiếp sợ, Lâm Trì cũng lười phân biệt đó là tức giận hay là kinh ngạc đơn thuần, tay phải dùng sức, nhanh như tia chớp bổ trúng gáy Đỗ Nhược.


      Đỗ Nhược còn chưa kịp phản kháng ngất xỉu.


      Khoác áo bào của Đỗ Nhược lên người, Lâm Trì tiếp tục chạy theo đường cũ.


      May mắn, mọi chuyện thuận lợi hơn trong tưởng tượng.


      Thua dưới tay lần có nghĩa là thua dưới tay cả đời.


      Lâm Trì chép miệng, dù sao cũng là nam nhân đầu tiên nàng thích, tuy rằng có điểm buồn bực. . . . . . Nhưng mà cả đời này, Đỗ Nhược có lẽ biết nàng thích , trong lòng đại khái chỉ có thê tử chưa cưới nhớ nhung từ rất lâu trước kia.


      Thôi, hôn cái cũng đáng.


      —— Ra khỏi ngục, đến hẻm thứ ba phía đông có xe ngựa tiếp ứng.


      Đứng ở đầu hẻm nhìn ngang nhìn dọc, có tới hai chiếc xe ngựa, Lâm Trì gãi gãi đầu, nhớ lại tờ giấy sư phụ đưa cho.


      Phía đông? Bên trái hay là bên phải?


      Hoàn toàn. . . . . . mờ mịt a. . . . . .


      Lâm Trì hít hơi sâu, rồi tung đồng tiền lên trung.


      Tập trung nhìn xe ngựa, thân thể Lâm Trì giống như mèo, thuần thục thực loạt động tác, đôi tay bám vào càng xe, lắc mình vào bên trong xe ngựa.


      Vừa vào xe ngựa, nàng lập tức tỉnh táo lại.


      Xe ngựa rất lớn, ngăn cách thành hai gian, gian ngoài treo bộ trường sam màu trắng, chất liệu êm ái, chạm vào nhẵn mịn, phòng trong có hương trà nhàn nhạt bay ra. Khẽ ngửi hai cái, là ngân châm (*) cực phẩm, thói quen xa xỉ thành tính này của sư phụ khiến người đời thưởng thức.


      (*) Ngân châm: Tên đầy đủ “Bạch hào ngân châm”. loại trà truyền thống của nhà Hán, do nhân dân ở tỉnh Phúc Kiến trồng.


      Ghét bỏ cởi quấn áo tù nhân xuống, với lấy áo tù nhân mắc, Lâm Trì nhanh chóng mặc trường sam lên người, đồng thời dùng cả hai tay ăn hết ba suất bánh ngọt trước mặt.


      Mỹ vị!


      Mấy miếng bánh ngọt nhét kẽ răng cũng đủ này thành công gợi lên thèm ăn của Lâm Trì, nàng vuốt cái bụng đẩy cửa phòng trong ra, lời ít mà ý nhiều: "Sư phụ, con đói rồi."


      Nghênh đón nàng là hàn quang của vật gì đó bắn tới cực nhanh.


      Gót chân mau lẹ chuyển cái, mắt Lâm Trì thoáng chốc trở nên sắc bén, gọn gàng xoay người tránh ra, đồng thời bàn tay hướng thẳng đến cổ họng đối phương .


      Khi ngón tay vừa chạm được vào đối phương, trời đất quay cuồng!


      Đối phương nắm cánh tay Lâm Trì trực tiếp đè xuống, chỉ là động tác đơn giản, nhưng Lâm Trì vô cùng kinh ngạc phát mình thế nhưng có chút lực phản kháng nào. Lực áp chế khiến mọi kỹ xảo của nàng đều trở thành phí công. Sống lưng đụng vào sàn gỗ, thoáng cái nàng bị đối phương áp đảo ở xe ngựa!


      Cánh tay bị đè lại, hơi thở xa lạ của nam nhân quanh quẩn bên chóp mũi.


      Lúc này, Lâm Trì mới nhìn mặt đối phương như thế nào.


      Hé ra gương mặt thể dùng ngôn ngữ để miêu tả.


      ràng quen biết, nhưng khắc kia, trái tim nàng như thể bị thứ gì ghìm chặt, ngừng co rút, tất cả thần trí đều rối loạn, phiêu tán trong nháy mắt. Theo bản năng, Lâm Trì muốn phản kháng loại phản ứng bình thường này, nàng cong chân, bị đối phương ngăn chặn, nàng giãy giụa, đối phương hoàn toàn động. . . .


      Càng tệ hơn chính là, trong lúc giãy dụa trường sam màu trắng vô ý buông ra. . . . .
      Meoconkissu2Trâu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.2:


      Tóc bạch kim mềm mại như tơ lụa rủ xuống, khẽ di động, tay của đối phương chạm vào vết thương bả vai nàng, môi mỏng ưu nhã khẽ mở: "Ngươi là ai?" Giọng thanh nhã trầm thấp.


      Biết tiếng người là người.


      Lâm Trì lười giãy giụa thẳng: "Đau, buông ra."


      Rắc rắc.


      Bả vai bị vặn cái. . . . . .


      Lâm Trì: ". . . . . ."


      "Cái đó, ngươi có thể cần buông ta ra. . . . . ."


      Rắc rắc.


      Bả vai kia cũng bị vặn. . . . . .


      Lâm Trì: ". . . . . ."


      Nàng muốn chuyện.


      Ngón tay thon dài, đẹp đẽ, xúc cảm lạnh lẽo xẹt qua xương quai xanh của nàng, khẽ vuốt ve, nhưng có chút tình dục nào, ngược lại giống như cảm thụ vật kỳ diệu.





      Kẻ địch quá cường đại, cứng đối cứng xui xẻo chỉ có nàng, Lâm Trì dứt khoát quay đầu .


      "Tại sao trả lời?" Trong cặp mắt dài mang theo vài phần nghi ngờ.


      Bả vai từng bị ăn đau, giọng Lâm Trì rất rất thấp: "Ngươi muốn biết? Ta. . . . . ."


      Đối phương gật đầu cái, thân thể lại hơi cúi xuống.


      Đỉnh đầu Lâm Trì chợt húc mạnh về phía trước. Dùng hết toàn lực thúc gối về phía đối phương. Tung người nhảy lùi lại. Đầu gối lại vung lên tập kích vùng bụng yếu ớt của đối phương.


      Rắc rắc.


      Lại bị vặn nữa rồi. . . . . .




      Lâm Trì thể nhịn được nữa: ". . . . . . Ngươi có thể chừa cho ta chút mặt mũi ? Rất đau nha!"


      "Đau?" Người kia nghiêng đầu, cười như cười, giọng bình thản: "Ta cảm thấy đau."


      Người đau chính là ta. Ngươi tất nhiên cảm thấy!


      Lâm Trì nghiến răng. Lúc này, nàng vô cùng muốn nhào tới cắn chết !


      Khóe mắt nam tử cong cong, tựa hồ cười, nhưng trong tròng mắt có phần mờ mịt kia lại có chút ý cười, khiến người khác nhìn vào có cảm giác gần trong gang tấc, rồi lại như xa cách ngàn dặm.


      Toàn thân Lâm Trì lập tức trở nên căng thẳng, đề phòng !


      Sau đó, nàng bị ôm vào lồng ngực lạnh lẽo.






      Đối phương hiển nhiên có kinh nghiệm ôm người khác giới, Lâm Trì bị giam cầm trong tư thế vô cùng khó chịu, giùng giằng giương mắt, lại thấy người kia ngó ra ngoài cửa sổ. Bỗng, đôi mắt quay lại nhìn Lâm Trì, sắc mặt trầm xuống.


      " nên cử động, nếu ta tức giận." Thanh vẫn trầm thấp thanh nhã như cũ, ngậm chút sát khí, nhưng lại khiến Lâm Trì lạnh run cái.





      bả vai có thêm sức nặng, Lâm Trì nghiêng đầu, liền nhìn thấy người kia để cằm ở hõm vai của mình.


      Đôi mắt dài khép lại, hàng mi dày khẽ run, từng đường nét gương mặt hoàn mĩ tỳ vết, giống như được băng tuyết mài dũa, lại tinh xảo giống như vừa đụng vào vỡ, tốt đẹp đến mức làm cho người ta tự chủ được muốn tiến gần hơn.


      Nhưng nàng quên động tác vừa mới vặn tay chân mình của người này có bao nhiêu gọn gàng linh hoạt!





      Lâm Trì khẽ dịch đầu.


      Đối phương có phản ứng.


      Nàng lại dịch mông chút.


      Đối phương vẫn có phản ứng.


      Nàng tiếp tục dịch, cho đến khi cái mông sắp dịch được ra ngoài, cánh tay dễ dàng kéo mông nàng trở lại, hơn nữa còn thay đổi tư thế, hai cánh tay ôm lấy nàng chặt giống như ôm cái gối dựa.


      Lâm Trì: ". . . . . ." Sắp bị siết đến hộc máu.


      Thanh của nam nhân kia vẫn chút gợn sóng như cũ: "Đừng động."


      Lâm Trì: ". . . . . ." muốn thổ huyết rồi.


      Sớm biết như vậy, nàng thà sống trong thiên lao còn hơn, tại sao phải vượt ngục làm cái gì chứ…?


      Bên ngoài, tiếng trống canh vang lên xa xa, Lâm Trì nhịn được ngáp cái, mí mắt nặng trĩu.


      đến giờ nàng ngủ, . . . . . . buồn ngủ quá.


      Dù sao tay chân nhúc nhích được, muốn trốn cũng trốn thoát, cứ ngủ thôi. . . . . .






      Nhưng mà chưa kịp chờ nàng ngủ say, thanh vang lên bên ngoài xe ngựa.


      "Công tử, đến rồi."


      Màn xe vén lên, nam tử giữ nguyên tư thế ôm, ôm nàng nhàng nhảy xuống, động tác lưu loát tuyệt đẹp như nước chảy mây trôi, tựa như trong ngực chỉ ôm mảnh lông hồng.


      Lâm Trì rất muốn ngủ tiếp, nhưng rất nhanh, nàng bị đủ loại ánh mắt nóng rực chút che giấu chiếu tướng.


      Bất đắc dĩ mở mắt, trước đèn dầu sáng rực, đám người đông nghịt quỳ trước mặt nàng, bọn họ cung kính nằm phục xuống, khí yên lặng như tờ.


      Là ảo giác sao?


      "Công tử, bồn nước nóng chuẩn bị tốt. . . . . ."


      Trong nháy mắt, khi nam tử quay đầu, mọi người ở phía sau đồng loạt dùng ánh mắt phức tạp, có nóng rực, thâm trầm, có mong đợi, bát quái, tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng.






      Lâm Trì: ". . . . . ."


      Vẫn là nên tiếp tục ngủ hơn. . . . . .


      Tỉnh lại lần nữa, Lâm Trì an ổn nằm giường, chưa mở mắt, nàng liền bất đắc dĩ phát khớp xương vẫn còn bị trật . . . . . .


      nương ngồi bên giường vừa thấy nàng tỉnh lại, lập tức kích động cầm tay Lâm Trì gọi: "Thiếu phu nhân!"


      Lâm Trì: "Ta . . . . . ."


      Ngắt lời Lâm Trì, nương nhã nhặn, lịch trước mắt hỏi liền mạch, thở gấp: " biết thiếu phu nhân họ gì tên chi nhà ở phương nào cha mẹ bao nhiêu tuổi ngày sinh tháng đẻ ra sao có người hứa hôn chưa?"


      Lâm Trì: "Ta. . . . . ."


      Lại bị ngắt lời lần nữa, nương kia suy nghĩ lại rồi : ",hứa hoon rồi cũng sao. Đoạt lại là được! Nếu ngày sinh tháng đẻ hòa hợp liền chém đạo sĩ! Thiếu phu nhân, người thích tổ chức tiệc cưới như thế nào, đúng, nên hỏi người thích ăn những món nào trước. . . . . ."


      Lâm Trì vô lực: ". . . . . ."


      Có lẽ nàng ấy căn bản muốn nghe nàng chuyện .


      "Lăng Họa, cần hù tiểu thư, muội ra ngoài trước ."


      nam tử tuấn tú mặc y phục màu xanh ngọc chậm rãi bước vào, nhìn về phía Lâm Trì, ánh mắt có chút phức tạp, chần chừ hồi, đợi kia xa, mới mở miệng, "Tại hạ Kỳ Mặc, là tổng quản của sơn trang. Người mới vừa rồi là tỳ nữ của công tử Lăng Họa, nàng có ý xấu, chỉ là nóng lòng, mong tiểu thư đừng để ý." Dừng chút rồi tiếp: "Tiểu thư ở đây, có bất cứ cầu gì xin cứ ."
      Lâm Trì thành : "Ta có thể rời sao?"


      Kỳ Mặc: "Duy chỉ có cái này được!"


      Thế cũng như nhau!


      Lâm Trì nhắm mắt, thân thể đột nhiên ngả về sau, đôi tay chống xuống giường, ngón tay dài ấn hai cái, thanh sởn gai ốc vang lên, hai chân tiếp đất, Lâm Trì lập tức đứng dậy.


      Nhưng chưa ra được bước, Kỳ Mặc níu nàng lại, giọng có phần tội nghiệp: "Tiểu thư thể !"


      Nhẫn nại hồi lâu, cho dù là người giỏi nhìn cũng nhìn nổi . . . Lâm Trì bỗng quay đầu: "Ngươi thể tìm người khác sao? Trong sơn trang này thiếu gì nữ tử? Tùy tiện người được sao?"


      Vẻ mặt Kỳ Mặc đau khổ: "Tiểu thư là người đầu tiên."


      Lâm Trì hiểu: "Cái gì?"


      Kỳ Mặc: "Nữ tử đầu tiên có thể tiếp xúc với công tử mà bị giết chết."


      Dường như sợ Lâm Trì hiểu, Kỳ Mặc tiếp tục giải thích: "Từ khi ra đời, công tử có bất kỳ cảm giác gì, bất luận là khứu giác xúc giác hay là cảm giác đau. . . . . . Mà tiểu thư là người duy nhất công tử cảm nhận được."


      Lâm Trì: ". . . . . . Công tử nhà ngươi là Mạch Khinh Trần?"


      Kỳ Mặc thở phào nhõm: "Ta mà, ngươi làm sao mà nhận ra. . . . . . Này này, tiểu thư ngươi. . . . . ."


      Lâm Trì vận động tay chân, tiếp bẻ khớp vang dội: "Ta đây."


      Đối với Mạch Khinh Trần, nhân vật nghịch thiên truyền kỳ này nàng chút hứng thú!
      Meoconkissu2Trâu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2.1:


      Mạch Khinh Trần, cái tên này như sấm truyền bên tai, muốn biết cũng thể biết.


      Lâm Trì cảm thấy, về cơ bản, có thể liên tưởng Mạch Khinh Trần với các nhân vật trong truyền kỳ.


      Ví dụ : Thông thường, cứ đến đại hội võ lâm tổ chức ba năm lần núi Hoa Sơn, những thiếu hiệp mười mấy hai mươi tuổi, muốn thể tài năng đều tham gia tranh đoạt tân võ lâm minh chủ. Người trong giang hồ ai biết đến Thập Nhị Dạ công tử, người liên tục giành ngôi võ lâm minh chủ nhiều năm liền, danh chấn thiên hạ, từng được xưng là cao thủ trụ cột của võ lâm. Vậy mà năm đó, Mạch Khinh Trần trực tiếp vượt cấp, đứng võ đài của võ lâm minh chủ, hơn nữa còn khiến sư phụ , Kỳ chưởng môn, người đảm nhiệm chức minh chủ võ lâm , bị thương nặng.


      Càng xấu hổ hơn chính là, năm kia, phản bội Kỳ Sơn, vừa tròn mười ba tuổi.


      Ví dụ hai: Bởi vì hành động khi sư diệt tổ, phản bội sư môn, đả thương sư phụ, Mạch Khinh Trần bị toàn bộ nhân sĩ giang hồ đuổi giết tập thể.


      Ai cũng biết, sau khi phản bội sư môn, Mạch Khinh Trần ngụ ở Vô Mặc sơn trang, bên cạnh Thập Nhị Dạ. Vì vậy, mọi người thu xếp hành trang, mang theo thân chính khí lồng lộng, hùng dũng tới cửa chinh phạt. Ngoại trừ Kỳ Sơn Chưởng môn nằm giường hừ lạnh tiếng, tất cả mọi người đều tỏ ra rất phấn chấn, vui vẻ. Kết quả, nửa tháng sau truyền đến tin tức. . . . . . toàn diệt. . . . . .


      Toàn bộ giang hồ rơi vào trầm mặc.


      Nghe , những người may mắn trốn thoát, từ đó về sau hễ nghe thấy ba chữ "Mạch Khinh Trần" miệng liền sùi bọt mép, hai mắt trợn trắng, giả chết.


      Toàn bộ giang hồ lại trầm mặc.


      Dĩ nhiên, trong số này bao gồm những nữ hiệp bị khuôn mặt của Mạch Khinh Trần mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

      [​IMG]
      Meoconkissu2Trâu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2.2:


      Cuối cùng Lâm Trì quyết định , bởi vì nàng đói bụng.


      bàn thức ăn ở Vô Mặc sơn trang có thể là bữa ăn thịnh soạn nhất, sang trọng nhất nàng từng gặp, hơn nữa còn cung ứng giới hạn!


      "Ưmh. . . . . . Ăn ngon ăn ngon, đây là cái gì, là đẹp mắt. . . . . ."


      Kỳ Mặc đứng bên, ôn tồn nho nhã giải thích từng món: "Đây là sủi cảo tôm hầm cách thủy, đây là mực xào, còn món này là. . . . . ." Thấy dáng ăn hung mãnh của Lâm Trì, Kỳ Mặc bất đắc dĩ cười. "Lâm nương, cần gấp gáp, cứ từ từ ăn, muốn ăn thêm cái gì có thể gọi thêm. . . . . ."



      Lâm Trì trong giai đoạn chiến đấu quyết liệt, lệ nóng quanh tròng nhìn về phía : "Ngươi đúng là người tốt!"


      Rồi tiếp tục vùi đầu ra sức ăn.


      Kỳ Mặc: ". . . . . ."


      Trước đây, nàng sống cuộc sống như thế nào vậy?


      Đĩa đồ ăn bên cạnh Lâm Trì rất nhanh chất thành đống.


      Đến khi núi đĩa kia vượt qua trán, nàng rốt cục cũng ngừng lại, Lâm Trì thỏa mãn vuốt bụng, cười ôn hòa khác thường : "Ta đây", tiện thể bồi thêm: "Bụng no."


      Tính tình sư phụ vốn cực đoan ác liệt, chưa bao giờ để nàng ăn no, có thức ăn ngon cũng giành ăn với nàng. . . . . . Còn cái gì mà nữ hài tử ăn nhiều như vậy về sau biến thành thùng nước, đây là giúp nàng giải quyết nỗi khổ. . . . . .


      bên, Kỳ Mặc dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào cái bụng bằng phẳng của Lâm Trì, dường như muốn hỏi thức ăn nàng ăn trước đó nơi nào . . . . .


      Thấy Kỳ Mặc chau mày, Lâm Trì hiểu lầm thành ý khác, ăn của người miệng cũng mềm, nàng khổ não : "Cái đó. . . . . . Ta cũng phải muốn giúp, nhưng mà. . . . . ." Dừng chút. "Đúng rồi, cái đó, có bất kỳ cảm giác nào rốt cuộc là có ý gì?"


      Kỳ Mặc hồi hồn, khẽ thở dài, vẻ mặt trở nên có chút khổ sở: "Công tử có thể chạm vào vật, có thể cảm thấy hữu của chúng, nhưng có cảm giác cụ thể, thí dụ như nếu như ngón tay công tử bị nước nóng làm bỏng, có thể cảm nhận được có chất lỏng chảy qua ngón tay , nhưng cảm thấy nước nóng, cũng cảm thấy đau đớn do bị phỏng. . . . . .Khi tiếp xúc với người khác cũng như vậy, công tử phân biệt người kia tốt hay có ác ý, tiếp xúc đơn giản cũng là tổn thương. Công tử từng bị người đánh lén lúc ngủ, cho nên vô cùng bài xích người khác chạm vào , lúc trước, có nữ tử biết chuyện, ban đêm leo lên giường công tử, kết quả. . . . . ."


      Như vậy trái lại vô cùng đáng thương.


      Lâm Trì dùng ngón tay di lòng vòng dĩa, nháy mắt hai cái, có chút mê muội: "Cho nên. . . . . . ngươi muốn ta làm gì?"


      "Lưu lại."


      Kỳ Mặc chậm rãi ngẩng đầu lên : "Lâm nương, ta thỉnh cầu ngươi lưu lại, bất luận nương có cầu gì, Vô Mặc sơn trang cũng có thể đáp ứng, chỉ cần ngươi nguyện ý ở lại bên công tử. Hơn nữa ta bảo đảm để nương chịu uất ức, bất luật là danh phận hay là tài phú quyền thế, chỉ cần nương muốn, những thứ này đều thành vấn đề."


      Lâm Trì vừa định chuyện, lại bị Kỳ Mặc cắt đứt: "Lâm nương cần quyết định ngay bây giờ, nương mới bị thương, hãy ở đây thêm ngày suy nghĩ kỹ, ngày mai cho ta câu trả lời chắc chắn."


      vô cùng thành khẩn, giọng điệu ôn hòa lễ độ có nửa điểm bức bách.


      Lâm Trì gặp được văn sinh như Đỗ Nhược liền hiểu , nàng hoàn toàn có sức chống cự, nhưng nàng muốn ở lại , còn chưa kịp giãy giụa, lại nghe thấy Kỳ Mặc tốt bụng bổ sung thêm. . . . . .


      "Còn nữa, Lâm nương, chúng ta mới vừa mời vị đầu bếp Vân Nam cực kỳ nổi danh. . . . . ."


      Lâm Trì hơn giãy giụa: "Ta. . . . . ."


      Kỳ Mặc cười dịu dàng: ". . . . . . vừa tới hôm nay, bàn ăn ngày mai do chế biến, đến lúc đó có nhiều món ngon hiếm có. . . . . ."


      Lâm Trì: "Ta ở lại!"


      Sư phụ rất đúng, ngày nào đó nàng thua bởi cái miệng này.


      đường trở về, Lâm Trì mặt như đưa đám nghĩ.


      đoạn, thị nữ dẫn đường cung kính : "Lâm nương, đến nơi rồi, nô tỳ xin cáo lui."


      xong, thị nữ liền chạy như điên, biến mất sau ngã rẽ.


      Lâm Trì mờ mịt quay đầu, thấy bóng dáng màu bạc đứng đó, hiển nhiên là vừa mới tới lâu.


      chỉ mặc bộ trường sam mềm mại, màu trắng thuần khiết, trong tiết trời tháng ba, càng thêm mỏng manh.


      Mái tóc bạch kim chấn động lòng người rủ xuống bên hông, tắm trong ánh trăng dung nhan tĩnh tọa, xa xa đứng ở nơi đó, giống như vị tiên bị giáng xuống trần tùy thời vươn cánh bay về trời.


      Động tác giơ tay nhấc chân, cũng đẹp đến gì sánh kịp, khiến lòng người rung động.


      Người này cảm thấy bất kì cái gì sao?


      Lâm Trì gãi gãi đầu, mặc dù hiếu kỳ, nhưng nghĩ tới kinh nghiệm thê thảm xe ngựa, bất luận là lòng hiếu kỳ hay là thương cảm đều bay trong nháy mắt…


      Trước tìm chỗ ngủ có vẻ quan trọng hơn.


      Nơi này hiển nhiên là chỗ ở của Mạch Khinh Trần, biệt viện rất lớn rất hoa lệ.


      Lâm Trì nghiêng đầu nhìn quanh, còn chưa biết về hướng nào, thân thể chợt bị người ta ôm lên.


      Phản xạ có điều kiện, Lâm Trì hai chân gập lại, bay lên trung! Đồng thời trở tay, cùi chỏ dùng lực bổ vào cổ của đối phương!


      Rắc rắc.


      Hô, lại bị vặn xuống rồi. . . . . .


      Mạch Khinh Trần bình tĩnh nhìn nàng, hoàn toàn tức giận khi bị đánh lén.


      Sau đó bình tĩnh ôm nàng vào phòng, sau đó bình tĩnh đặt nàng lên giường, tiếp đó bình tĩnh thay nàng cởi y phục, vẫn y như cũ dùng tư thế như ôm gối ôm chặt nàng, còn rất bình tĩnh cọ qua cọ lại tấm lưng trần của nàng, sau đó ngủ. . . . . .


      Lâm Trì: ". . . . . ."


      Ngươi cứ như vậy ngủ thiếp , vậy còn ta ! Loại tư thế này, ngươi muốn ta làm sao mà ngủ a!
      Meoconkissu2Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :