CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA) - Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ (514c)

Thảo luận trong 'Sắc Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      CỰC PHẨM VÚ EM (NÃI BA)
      • Tác Giả : Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ​
      • Thể loại :Sắc Hiệp​
      • Số Chương : 514​
      • Trạng Thái : FULL​


      Nội Dung Truyện : Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)
      Nguồn: http://truyenyy.net/
      Thể loại: Tiên hiệp, Sắc hiệp

      Cao Lôi Hoa, dị năng nhân hệ lôi điện, trong lần làm nhiệm vụ cấp SSS bị đẩy tới dị giới. Tại đây, tuy là cao thủ nhưng suýt chết đói vì có nghề ngỗng gì. May sao có có mỹ nữ thuê làm vú em. Đó là kỳ lạ, xinh đẹp nhưng bao giờ , chưa kết hôn nhưng có 3 - 4 đứa con, mà đứa nào cũng thuộc dạng “khác người”… Cao Lôi Hoa liền trổ tài làm vú em của , tạo ra bình sữa, xe lôi, thậm chí còn làm cho xử nữ tiết ra sữa …Tác giả xây dựng nhân vật mang tính cách nổi bật: đối với người thân, như mùa xuân ấm áp, đối với kẻ thù, thân của mùa đông lạnh lẽo. bảo hộ người quý của cách cực đoan, kẻ nào động đến , bắt kẻ đó trả giá gấp trăm nghìn lần. Để bảo hộ người thân, càng cố gắng để mạnh hơn, mạnh hơn nữa…​
      Last edited by a moderator: 14/4/15
      lion3012linhdiep17 thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Quyển 1: Sơ lâm dị giới -- Chương 1: Người khống chế Lôi Điện


      Mùa xuân năm 3012. Bên ngoài nắng rực rỡ, thời tiết đẹp.


      Trong tòa tiểu viện xinh đẹp, nam tử khí ôm tiểu nương chừng hai ba tuổi ngồi mặt cỏ, bên cạnh là nữ tử xinh đẹp tay ôm hai đầu gối nhìn nam tử cùng tiểu nương trong lòng nam tử.


      Lúc này, nam tử kể cho tiểu nương câu truyện cổ tích thú vị.


      khó tưởng tượng đại nam nhân mà có thể kể truyện cổ tích hay như vậy.


      Có lẽ người ngoài chứng kiến ba người này chuyện, nhất định cho rằng đây là gia đình cực kì hạnh phúc.


      - Vậy, Lôi Hoa ba ba, công chúa tại sao lại ở cùng chỗ với hoàng tử chứ?


      Tiểu nương trong lòng nghi hoặc hỏi.


      - Ân, cái này à, truyện xưa chính là viết như vậy đấy.


      Nam tử kia khuôn mặt cương nghị lộ ra nụ cười từ ái.


      - Lôi, truyện xưa sao em chưa nghe bao giờ, là tự mình sáng tác phải ?


      Nữ tử xinh đẹp bên cạnh nhàng , mặc dù thẳng là dối, nhưng lời của nàng nghi ngờ có ý tứ rằng Cao Lôi Hoa dối.


      - Thế à, Lôi ba ba xấu, cho công chúa và hoàng tử ở cùng chỗ. Con đồng ý đâu!


      Tiểu nương dựa vào lòng nam tử kêu lên phản đối.


      - A, Lỵ Nhi thông mình, cùng lắm ta cho công chúa và hoàng tử ở cùng chỗ nhé.


      Cao Lôi Hoa gãi đầu, sau đó liếc mắt nữ tử xinh đẹp bên cạnh, vì nàng phối hợp mà buồn bực.


      - Hì.


      Nữ tử xinh đẹp khuôn mặt lạnh lùng lộ ra vẻ cười tươi, tựa như tuyết sau ánh mặt trời, xinh đẹp.


      - Vũ Hinh, lúc em cười rất đẹp, biết em làm gì mà luôn mặt lạnh như vậy.


      Cao Lôi Hoa cười khẽ nhìn Vũ Hinh đại mỹ nữ.


      - Lôi,


      Vũ Hinh nụ cười mặt nhanh chóng biến mất, lúc này nàng khôi phục lại thành Vũ Hinh lạnh lùng kia.


      - A Cao Lôi Hoa cắt ngang Vũ Hinh :


      Biết rồi, chỉ muốn đùa em thôi. vẫn nhớ . Dù sao tạm thời cũng chỉ là bảo mẫu. Có điều, nghĩ vẫn còn có cơ hội chính thức chứ!


      - Cám ơn, Lôi.


      trong mắt Vũ Hinh lên tia nhu tình. bảo mẫu tự nguyện tới nhà miễn phí, nếu như có thể sớm gặp , có lẽ bản thân gặp phải tình cảnh như bây giờ.


      - Đinh ~ đông ~


      Lúc này, ngoài cửa tiếng chuông vang lên.


      - Có người tới.


      Cao Lôi Hoa cười tươi:


      - mở cửa đây.


      - Ừ.


      Vũ Hinh nhàng lên tiếng.


      Cao Lôi Hoa duỗi cái lưng mỏi, đặt tiểu nương Lỵ Nhi vào lòng Vũ Hinh, sau đó nhanh ra mở cửa.


      - Ngươi chính là Cao Lôi Hoa số hiệu 95274!


      Ngoài cửa là tiểu đội tráng nam thân quân trang. Dẫn đầu chính là người còn trẻ, lúc này dùng ngữ điệu thập phần khách khí hỏi Cao Lôi Hoa.


      Cao Lôi Hoa nhíu mày, thái độ của tên sĩ quan trẻ tuổi này làm cho hết sức khó chịu!


      - Có chuyện gì sao!


      Cao Lôi Hoa cũng phải dạng người hiền lành, kẻ trước mắt làm rất thích, nụ cười rạng rỡ mặt thấy tăm hơi, trong giọng tràn ngập vẻ bất mãn!


      - Thái độ nghiêm túc chút! 95274!


      Sĩ quan trẻ tuổi sau khi chứng kiến thái độ của Cao Lôi Hoa, hết sức khó chịu .


      Lúc này, mấy tên lão binh phía sau sĩ quan trẻ tuổi lộ ra ánh mắt hài hước, ánh mắt hài hước này đúng là nhìn sĩ qua trẻ tuổi. Thân là dị năng nhân bậc bảy ”Người khống chế Lôi điện” 95274, chẳng lẽ ai cũng có thể vung tay múa chân trước mặt Cao Lôi Hoa? Cho dù trung đoàn trưởng đến đây cũng phải gọi tiếng Cao Lôi Hoa tiên sinh. Dị năng nhân bậc bảy được xưng là ”Thánh dị năng nhân”. Mà bậc tám đúng là giống thần tồn tại. Bậc này cũng là chỉ tồn tại trong truyền thuyết, có lẽ căn bản ai đạt tới, ít nhất tại cũng chưa nghe thấy có ai đạt tới.


      Quả nhiên Cao Lôi Hoa khuôn mặt chuyển lạnh lùng:


      - Thái độ cái đầu mẹ mày! Ngu si.


      Phanh tiếng! Cao Lôi Hoa trực tiếp đóng sập cửa lại.


      - Lôi, là ai vậy?


      Vũ Hinh mang theo tiểu Lỵ Nha tới, thấy khuôn mặt cau có của Cao Lôi Hoa, nghi hoặc hỏi.


      - Là thằng ngu, cần để ý đến nó.


      Cao Lôi Hoa phất phất tay, lạnh lùng cười, nếu phải ở trong nhà Vũ Hinh, cái tên dám với bên ngoài kia chắc sớm trình diện diêm vương rồi.


      - Ầm


      phía sau Cao Lôi Hoa truyền đến thanh cánh cửa đổ xuống đất.


      Chà chà! Cao Lôi Hoa vừa ngoảnh lại, trong mắt lên tia sát ý!


      Quả nhiên, quay đầu lại Lôi vừa hay nhìn thấy được đá văng cánh cửa là tên sĩ quan trẻ tuổi biết sống chết!


      Cao Lôi Hoa phát hỏa! Tên ghê tởm trước mắt dám dùng cái chân dơ bẩn của đá sập cửa nhà Vũ Hinh


      - Ta cho ngươi, 95274! Ngươi vẫn là thứ 18, nhớ kĩ cho ta thân phận của ngươi! Ta lấy thân phận đội trưởng tổ 8 ra lệnh cho ngươi!


      Tên đội trưởng trẻ tuổi gào thét hết sức càn rỡ đối với Cao Lôi Hoa , dường như vẫn phát ra mình làm chuyện ngu xuẩn.


      - Ta hỏi, ngươi là người mới à?


      Giận tới cực điểm, Cao Lôi Hoa ngược lại bình tĩnh lại. Nhưng những người nhận thức Cao Lôi Hoa biết, bình tĩnh này đại biểu cho Cao Lôi Hoa muốn giết người.


      - Hừ, ngươi có tư cách hỏi ta! tại, ta muốn cho ngươi, mệnh lệnh mới…


      - Quả nhiên là người mới.


      Cao Lôi Hoa cắt ngang lời tên đội trưởng mới:


      - Nếu như là người cũ đều biết trước mặt ta phải như thế nào!


      - Chú ý thái độ của ngươi! 95274! Trước mặt cấp khi được cho phép, ngươi được ngắt lời ta!


      Tên tân đội trưởng căn bản biết chết là gì, Cao Lôi Hoa bình tĩnh ngược lại làm cho tưởng Cao Lôi Hoa sợ , đời này có loại người, cho chút mặt mũi, càng lên mặt!


      Cao Lôi Hoa trong mắt lên tia hàn quang! Xoát tiếng, bóng Cao Lôi Hoa biến mất! Khi xuất , Cao Lôi Hoa đỉnh đầu tên tân đội trưởng, đồng thời bắp vế Cao Lôi Hoa cùng khuôn mặt tên đội trưởng - thân mật tiếp xúc.


      chân Cao Lôi Hoa dậm vào mặt tên đội trưởng, hung hăng giẫm ngã xuống đất!


      Đây là nguyên nhân Cao Lôi Hoa được xưng là Người khống chế Lôi điện, tốc độ của Cao Lôi Hoa tuyệt đối thua gì tia chớp! Hơn nữa, lúc bạo nộ cũng giống như lôi điện.


      - kẻ nào dám với ta như vậy, ngươi là người thứ nhất.


      Bị chân Cao Lôi Hoa hung hăng giẫm lên mặt, cái mũi tên đội trưởng xem như hỏng rồi.


      - Từ khi ta bước vào bậc bảy, cũng có người nào dám chuyện như vậy với ta, ngươi đúng là người đầu tiên


      - Ngươi thằng khốn này! Ta cho ngươi biết, ngươi dám đối với ta như vậy, ta bỏ qua cho ngươi!


      Tên đội trưởng nằm mặt đất quật cường gào thét.


      - buông tha ta? Hắc hắc!


      Cao Lôi Hoa cười hắc hắc, nhấc chân khỏi mặt


      - Ngươi có thể làm gì được ta ?


      - Hừ!


      Tên tân đội trưởng từ mặt đất bò dậy, tay ôm cái mũi của mình:


      - Ta điều tra, ngươi mặc dù lợi hại, nhưng đối với mẹ con phía sau, ngươi cũng lợi hại như vậy! Ta cho ngươi, ngươi ngoan ngoãn nghe lời…


      Lời còn chưa hết, liền cảm thấy cỗ hàn ý thấu xương đập vào mặt! Mặc dù tại là cuối thu, nhưng tuyệt đối thể lạnh như vậy!


      - Tốt! Tốt lắm! Phi thường tốt!!


      Cao Lôi Hoa vừa ba tiếng tốt! Cái tên biết sống chết trước mắt động đến vảy ngược (1) của ! Ngàn nên vạn nên, nên lấy mẹ con Vũ Hinh ra uy hiếp Cao Lôi Hoa:


      - Xem ra đội trưởng trước kia còn dạy qua ngươi nên có thái độ gì đối với ta sao!


      - Hừ!


      Tên đội trưởng mới hết sức xem thường :


      - Lão già kia nhát như chuột, ngờ bảo ta có chút tôn kính đối với ngươi! là rác rưởi!


      Lúc này, mấy đội viên cũ ngoài cửa nghe tên tân đội trưởng , chuẩn bị sẵn sàng mang thi thể gã thanh niên - mới nhậm chức đội trưởng áp dụng chính sách mới trở về.


      - Ngu ngốc!


      Cao Lôi Hoa hừ tiếng, tay phải của nhàng nắm lại, tiếp theo, từng đạo lôi quang bằng mắt thường có thể thấy được quay xung quanh tay phải Cao lôi Hoa! Từ lúc tên tân đội trưởng lấy mẹ con Vũ Hinh ra uy hiếp, Cao Lôi Hoa có ý định cho còn sống mà rời .


      Lôi quang tay Cao Lôi Hoa quay xung quanh tay nhưng có ảnh hưởng đến Cao Lôi Hoa! Điều này cũng là nguyên nhân khác làm Cao Lôi Hoa được xưng là Người khống chế Lôi điện. Cao Lôi Hoa là dị năng nhân, dị năng của là khống điện! Chỉ cần Cao Lôi Hoa nguyện ý, chỉ cần trong mức giới hạn của Cao Lôi Hoa, lý thuyết, Cao Lôi Hoa nắm trong tay lôi điện cả thế giới


      - như thế, ngươi liền vĩnh biệt thế giới này !


      Trong ánh mắt thể tin của tên đội trưởng, Cao Lôi Hoa giơ cao tay phải của ! Điện quang chói mắt tay phải bay ra! Trong nháy mắt, tay phải của Cao Lôi Hoa tàn nhẫn hướng về phía tên tân đội trưởng! Kẻ mạnh luôn luôn cho phép kẻ nào càn rỡ trước mặt , bởi vì kẻ mạnh có bá đạo và tôn nghiêm của chính họ. Cao Lôi Hoa là kẻ mạnh, để cho thằng nhóc chưa ráo máu đầu làm càn trước mặt còn sống….


      __________________________________________________ ______


      1. Vảy ngược: Rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 2: Lời hứa của nam nhân


      - Lôi Hoa, đợi . Đây là nhà em.


      Vũ Hinh đằng sau Cao Lôi Hoa nhàng tiếng:


      - Đừng giết người trong nhà em.


      cầu của Vũ Hinh dường như quá mức, người ngoài nghe được, tự nhiên có cảm giác lời của Vũ Hinh thực quá đáng! Người ngoài tới đè đầu cưỡi cổ vậy mà Vũ Hinh chẳng mảy may quan tâm đến Cao Lôi Hoa, trái lại còn ngăn cản hành động của .


      Nhưng Cao Lôi Hoa biết, đấy là cách Vũ Hinh biểu thị quan tâm. Mà Cao Lôi Hoa chính là thích bộ dáng lạnh lùng của Vũ Hinh. Hình như Cao Lôi Hoa đôi lúc cũng cho rằng, từ trước đến nay hình như bản thân cũng hơi chút biến thái. He he.


      Nghe thấy thanh của Vũ Hinh, Cao Lôi Hoa ngừng tay phải lại. có cảm tình với Vũ Hinh, cũng che dấu, tuy Vũ Hinh lớn hơn vài tuổi, hơn nữa nàng kết hôn, có con. Nhưng Vũ Hinh tại là quả phụ, Cao Lôi Hoa đương nhiên có quyền theo đuổi nàng.


      - Tính ra mạng ngươi lớn, nhưng mà, giết ngươi, ngươi cũng phải lưu lại chút kỷ niệm!


      Cao Lôi Hoa tà ác cười, tay phải vung lên lần nữa. Lần này, lôi quang bên tay phải yếu rất nhiều!


      Ầm! Tay phải Cao Lôi Hoa đánh vào thân hình sững sờ của tên tân đội trưởng, bắn từ trong phòng ra bên ngoài.


      Tên tân đội trưởng giống như đạn pháo bị bắn ra ngoài cửa đánh rầm tiếng.


      Tên tân đội trưởng khó tin nhìn Cao Lôi Hoa, dường như vẫn nghĩ ra, tại sao Cao Lôi Hoa dám động thủ với ! Dù sao Cao Lôi Hoa chỉ là thành viên của dị năng tổ 13. Cấp bậc trong Tổ 13 rất nghiêm minh, cấp ước thúc cấp dưới gần như có tính chất cưỡng chế. Có điều, biết, Cao Lôi Hoa trong tổ 13 là ngoại lệ duy nhất.


      Nhóm đội viên cũ bên ngoài nhìn tên tân đội trưởng chết, cười khinh miệt, sau đó thản nhiên vào trong phòng.


      - Lôi ca, thế nào mà mấy năm gặp tính tình trở lên tốt thế? Lại có thể dễ dàng tha mạng thằng ôn con này?


      tên đội viên mập mạp cười khẽ .


      - Tránh qua bên , ngươi mới là thằng ôn con


      Cao Lôi Hoa phất phất tay :


      - Đây là nhà Vũ Hinh, ta thể giết người trong nhà nàng


      - A! Là chị dâu sao?


      Nhóm đội viên sau khi thấy Vũ Hinh, lập tức đứng nghiêm thành hàng.


      - Cúi chào chị dâu!


      Mập map rống lên tiếng dương quái khí, nhóm đội viên đồng loạt hướng về phía Vũ Hinh hành lễ.


      - Vô vị.


      Vũ Hinh tiếng lạnh lùng, để ý nhiều, quay người ôm Lỵ nhi vào phòng trong. Có điều, lần này nàng lại giải thích cho người ngoài quan hệ của mình với Cao Lôi Hoa.


      A! Lời của Vũ Hinh làm nhóm đội viên cảm thấy tẻ ngắt.


      - sao, Vũ Hinh đều luôn như thế.


      Cao Lôi Hoa cười , Vũ Hinh với người ngoài rằng mình phải là chồng của nàng, Lôi Hoa sung sướng gần chết! Điều này đại biểu rằng mình từng bước gần mục tiêu. Cao Lôi Hoa đắm đuối nhìn Vũ Hinh rời , sau đó mới quay sang mập mạp hỏi:


      - , lần này đến vì nhiệm vụ cuối cùng kia hả?


      - Đúng vậy. Lôi ca.


      Mập mạp cười :


      - Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lôi ca là người tự do rồi.


      - , là nhiệm vụ gì


      Cao Lôi Hoa để nhóm đội viên cũ ngồi xuống rồi hỏi.


      - Nhiệm vụ trong túi niêm phong trong ngực thằng ôn con kia.


      Mạp mạp chỉ chỉ tên nằm bên ngoài kia, tuy chết nhưng về cơ bản phải nằm viện mấy tháng.


      - A, tiểu tử này xem ra vẫn còn may mắn lắm. Nếu là trước kia, sớm bị Lôi ca bổ làm đôi rồi.


      gã đội viên cười ha hả .


      - Được rồi, đừng nịnh bợ ta nữa. Thằng ôn con này rất kiêu ngạo, có bối cảnh gì sao.


      Cao Lôi Hoa bước ra ngoài cửa, lấy cái túi niêm phong từ trong ngực tên tân đội trưởng giống như con cá chết kia ra, sau đó vào nhà.


      - Đúng vậy, Lôi ca. Tiểu tử này là con của đại nhân vật trong quân ủy. Nhưng mà nếu chết trong tay Lôi ca cũng có ai dám nhiều chứ?


      Mập mạp khinh miệt nhìn tên nằm mặt đất khác gì người chết kia.


      - Lôi ca, nhiệm vụ lần này có độ nguy hiểm rất lớn .


      Mạp mạp nhìn Cao Lôi Hoa, khe khẽ .


      - Vừa nhìn là biết.


      Cao Lôi Hoa cười khổ hạ giọng:


      - tồn tại của ta hoàn toàn uy hiếp đến mấy tên cấp rồi. Về cơ bản, ta chính là quả đạn hạt nhân. Bọn họ có thể đề phòng ta sao. Bây giờ, ước định ba năm 50 nhiệm vụ của ta cùng bọn họ sắp đến rồi, nhiệm vụ cấp giao cho ta nhất định 99% là mất mạng.


      - Vậy, Lôi ca còn muốn sao?


      Mập mạp có chút tức giận bất bình:


      - Chỉ cần Lôi ca muốn, ai có thể ép buộc huynh! Lôi ca chính là dị năng nhân bậc bảy nha!


      - Được rồi, Lôi ca của ngươi vẫn là giữ chữ tín. Lời hứa của đàn ông dù trả giá bằng sinh mệnh cũng phải tuân thủ. Hơn nữa ta cũng chưa đến nỗi yếu nhược đến mức độ đó!


      Cao Lôi Hoa phất phất tay :


      - Cho dù là 99% tử vong, ta vẫn là người 1% sống sót kia.


      - Chẳng qua.


      Cao Lôi Hoa chuyển lời:


      - Ta chung quy cũng phải là thần. Chẳng may, ta chẳng may nếu ta xảy ra chuyện, các ngươi hãy giúp ta bảo vệ tốt hai mẹ con nhé.


      - Yên vạn cái tâm ! Lôi ca!


      Mập mạp vỗ vỗ ngực :


      - chỉ là vài người chúng ta, các em trong tổ chức đều hết sức chiếu cố chị dâu! Bất kể là ai, dám động đến chị dâu, chúng ta liền khiến trả giá đắt! Cho dù đại đội trưởng cũng thế!


      - Được rồi! Có câu này của ngươi, ta an tâm rồi!


      Cao Lôi Hoa kích động vỗ vỗ bả vai mập mạp, chủ yếu là mập mạp này kêu tiếng chị dâu làm thoải mái! Tuy rằng rất lâu gặp, nhưng tình cảm đồng đội năm đó vẫn phai mờ theo năm tháng.


      - Lôi Hoa, là nhiệm vụ gì vậy.


      Mập mạp quen đề tài nặng nề này, bắt đầu sang chuyện khác.


      - Nhiệm vụ cấp SSS, M quốc cung cấp cho R quốc ba quả đạn hạt nhân mới nhất M874, mỗi quả đạn hạt nhân M874 giá trị khoảng 5000 triệu đô la! Cấp muốn ta thu giữ ba quả đạn nhân này, nếu thu được liền tiến hành hủy ba quả đạn hạt nhân M874 .


      Cao Lôi Hoa cười khổ, lấy sức người cướp 3 quả đạn hạt nhân trong tầng tầng bảo hộ? Có mà ngu! Chà, xem ra chỉ còn cách hủy diệt ba quả đạn hạt nhân này .


      - Cái tên ghê tởm nào lại bố trí nhiệm vụ như vậy.


      Các đội viên đều phẫn nộ bất bình.


      Cao Lôi Hoa nhún vai:


      - , bọn họ làm sai. Ngược lại, ta thấy bọn họ làm rất đúng, nếu ta là bọn họ, ta cũng làm như thế. Lực lượng thể nắm trong tay mình, bằng hủy diệt cho an toàn. Cái này cũng thể trách bọn họ.


      - Nhưng mà Lôi ca, bọn họ quá mức rồi. Loại nhiệm vụ này người hoàn thành như thế nào được!


      Mập mạp có điểm lo lắng:


      - Nếu , Lôi ca, mấy người chúng ta cùng huynh?


      - Được rồi, miễn .


      Cao Lôi Hoa phất phất tay:


      - Các ngươi cùng ta, ta ngược lại thoải mái hành động, Yên tâm , nhớ kỹ lời của ta. Giúp ta chiếu cố tốt mẹ con họ.


      - Lôi ca yên tâm, ai muốn xúc phạm họ, phải bước qua xác tổ 13 chúng ta!


      Mập mạp lúc này nghiêm túc .


      - Rồi, ta tin tưởng các ngươi.


      Cao Lôi Hoa nhàng cười, các huynh đệ đối với là tốt, đều nhớ kỹ. Cho nên đối với các huynh đệ giống như mùa xuân ấm áp.


      Cao Lôi Hoa cất mật tín nhận được vào ngực, sau đó tới cạnh tên sĩ quan trẻ tuổi bên ngoài kia.


      - Này, tỉnh lại đê!


      Cao Lôi Hoa vung chân hung hăng đá lên người vài cái, quả thực làm hôn mê tỉnh lại.


      - Ngươi, ngươi muốn làm gì! Ta, ta cho ngươi! Ta, ba ta là quân…


      Bốp! Cao Lôi Hoa bạt tai cái.


      - rảnh nghe ngươi những lời ngu xuẩn này. Bây giờ, ta muốn ngươi làm chuyện!


      Cao Lôi Hoa u nhìn mặt tên sĩ quan trẻ.


      - Cái …, cái chuyện gì.


      Bất tri bất giác, tên sĩ quan trẻ khuất phục dưới khí thế của Cao Lôi Hoa.


      - Chính là đối với hai mẹ con trong phòng kia.


      Cao Lôi Hoa chỉ chỉ căn phòng :


      - Ta bảo ngươi, từ bây giờ bắt đầu thầm bảo vệ tốt hai mẹ con cho ta!


      - Ta, ngươi dựa vào cái gì ra lệnh cho ta.


      Tên sĩ quan trẻ tuổi lại ngu đần phản ứng.


      Bốp! Cao Lôi Hoa lại vung cái bạt tai.


      - Ta với ngươi, nếu đối với hai mẹ con có điểm gì sai sót, bất kể có phải ngươi làm hay , ngươi đều chết chắc rồi! chỉ ngươi mà cả người nhà ngươi cũng gặp may mắn đâu!


      Cao Lôi Hoa hết sức ngang tàn :


      - Cho nên , ngươi hãy ngoan ngoãn bảo vệ tốt hai mẹ con họ! Còn nữa, là thầm bảo hộ! Hiểu chưa!


      - Ta, ta biết rồi.


      Tên sĩ quan trẻ run run đáp, lúc này, mất dũng khí phản kháng. Trước mắt nam nhân rất khủng bố này, bây giờ cũng chỉ biết ngoan ngoãn làm bảo tiêu miễn phí.


      - Tốt lắm.


      Cao Lôi Hoa vỗ vỗ mặt tên sĩ quan trẻ:


      - Làm cho tốt, ta hy vọng vào ngươi! Ha ha...

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 3: Ta vẫn chưa chết sao


      Hàn huyên hồi lâu, mập mạp cùng nhóm đội viên mới lôi tên đội trưởng sống dở chết dở về báo cáo kết quả công tác.


      Cao Lôi Hoa đứng lẳng lặng ở cửa, nhìn cánh cửa thảm hại. Xem ra phải nhanh nhanh sửa nó, buổi tối sợ sửa kịp.


      - Lôi Hoa.


      Vũ Hinh biết khi nào đứng bên cạnh Cao Lôi Hoa.


      - Ừ? Vũ Hinh hả, làm sao, Lỵ Nhi đâu?


      Cao Lôi Hoa quay sang hỏi.


      - ngủ.


      Vũ Hinh vẫn lạnh đạm trả lời.


      Cao Lôi Hoa mỉm cười :


      - Sao thế, em đói à? Nếu đói để nấu cơm nhé.


      - Lôi Hoa.


      Vũ Hinh đột nhiên lại gọi tiếng.


      - Làm sao vậy? Vũ Hinh, hôm nay em có chút khác khác thường đó.


      Cao Lôi Hoa nheo mắt nhìn Vũ Hinh.


      - phải sao?


      Vũ Hinh ngẩng đầu nhìn Cao Lôi Hoa.


      - Ừ.


      Cao Lôi Hoa gật gật đầu, trong lúc này khí nhất thời trầm xuống.


      - Có trở về ?


      Vũ Hinh đột nhiên lại hỏi câu, nàng vẫn bộ dáng cũ, dường như thêm chữ là chết người.


      - Ừ! Chỉ cần có thể sống, trở về!


      Cao Lôi Hoa dứt khoát .


      - Vậy, hãy nhớ trở về, Lỵ Nhi chờ truyện cổ tích của .


      Vũ Hinh nhàng lên tiếng:


      - Em đói rồi, nấu cơm .


      xong, Vũ Hinh quay đầu vào phòng trong.


      “Hắc hắc. ngờ nàng cũng quan tâm đến ta.” Cao Lôi Hoa cười vui vẻ, tâm tình vui do nhiệm vụ vừa rồi mang đến đều tan thành mây khói. Chờ ta trở về, Vũ Hinh. Cao Lôi Hoa trong lòng thầm nghĩ, sau khi trở về , những tên thượng cấp giao cho nhiệm vụ này đừng nghĩ đến chuyện còn sống! Cao Lôi Hoa trách bọn họ, nhưng Cao Lôi Hoa cũng phải người lương thiện! Người khác mà bị chém đao còn có thể tha thứ, chứ có khả năng làm được. Sau khi trở về, tuyệt đối bỏ qua cho mấy lão già này.


      Có lẽ, bản thân mấy lão già này cũng biết, nếu Cao Lôi Hoa có thể trở về, chính là đến ngày họ lên thiên đường, cho nên, bọn họ mới cấp ra nhiệm vụ như vậy! Cái này cơ bản là nhiệm vụ chết người.


      *****************************


      Đêm xuống


      Cao Lôi Hoa lẳng lặng ghé vào bên cạnh bến cảng của J quốc, nơi này chính là địa phương J quốc cùng M quốc vận chuyển ba đầu đạn hạt nhân M874!


      Nhiệm vụ của Cao Lôi Hoa chính là đối phó với 3 đầu đạn hạt nhân M874.


      “Xem ra đành phải từ xa dùng cao lôi điện kích nổ chúng!” Cao Lôi Hoa thầm nghĩ trong lòng, tư liệu về đạn hạt nhân M874 quá ít! Mấy cái tên cấp kia muốn cho chịu chết, căn bản là cấp cho bao nhiêu tư liệu cụ thể! Cho nên Cao Lôi Hoa biết phạm vi nổ, uy lực, phương thức bùng nổ, vân vân. Đó là lý do tại Cao Lôi Hoa cũng chỉ có thể cố gắng ở xa chút, sau khi kích nổ liền lấy tốc độ nhanh như lôi điện của mình lùi lại.


      Đối với cách làm của cấp , Cao Lôi Hoa tương đối hiểu được nhưng cũng là bất đắc dĩ. Đôi khi quá cường đại cũng là loại sai lầm. Cường đại như bản thân có được tôn nghiêm của kẻ mạnh. Thân là kẻ mạnh, có khả năng ở tổ 13 nghe hiệu lệnh của người khác, kẻ mạnh, là người chịu để người điều khiển.


      Nguyên nhân chính là như thế, cấp cũng chỉ đành “huy diệt cách nhân đạo”. Nếu là mấy người cấp đó, chỉ sợ cũng phải làm như vậy thôi, Cao Lôi Hoa cười khổ.


      “ Khoảng cách như vậy chắc là đủ rồi.” Cao Lôi Hoa nhìn chiến hạm kia, khoảng cách như vậy là cực hạn khống chế của Cao Lôi Hoa rồi.


      Hai tay Cao Lôi Hoa hợp lại chỗ, kết hổ ấn, sau đó vận khởi toàn bộ tinh thần lực khống chế lôi điện tự nhiên.


      Trong phạm vi khống chế cao nhất, vận dụng lực lượng lớn nhất, Cao Lôi Hoa phải bắn hạ trong đòn.


      Rất nhanh, dưới chế của Cao Lôi Hoa, phía tàu vận chuyển đạn đạo tụ lên quầng mây đen, chẳng qua bây giờ là nửa đêm, cũng ai chú ý. Dưới chủ ý khống chế của Cao Lôi Hoa, đạo sét to như thùng nước từ hạ xuống, đánh mạnh vào chiến hạm kia.


      Ngay sau đó, đạo thứ hai, đạo thứ ba! Vô số lôi điện giống như đinh sắt bị nam châm thu hút, liều chết nện xuống chiến hạm.


      “Ầm~~” tiếng nổ. mặt biển xuất vụ nổ cực lớn. Phần lớn lôi điện cuối cùng cũng kích nổ ba đầu đạn hạt nhân. Ngay sau đó, đạo sóng xung kích khí hình tròn bằng mắt thường có thể thấy được lan tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.


      Ban đêm, bên bến tàu vô danh ở J quốc , mọi người xung quanh từ rất xa nhìn thấy trận sấm sét dày đặc. Ngay sau đó là trận nổ đinh tai nhức óc!


      Cuối cùng, mặt biển hình thành đám mây hình nấm rất đẹp, sau đó là vụ nổ mang tính hủy diệt.


      Lần này vũ khí hạt nhân trực tiếp làm J quốc tử vong vạn người, kể số người bị thương.


      Mà lúc này, nguyên nhân gây ra vụ nổ -- Cao Lôi Hoa vô lực nhìn sóng xung kích nhanh chóng lao đến.


      Cấp đúng là độc ác! Uy lực ba đầu đạn hạt nhân M874 chỉ sợ gấp mấy lần vũ khí hạt nhân bình thường! Dưới dạng bùng nổ này, lại ở khoảng cách gần như vậy, ai có thể may mắn thoát chết?


      Lúc sóng xung kích gần đến sát người Cao Lôi Hoa, liền theo tiềm thức tụ tập dị năng lực toàn thân. Chỉ tiếc, điện của Cao Lôi Hoa là loại hình lực lượng tấn công, phương diện phòng thủ lại kém hơn rất nhiều! Lúc này, Cao Lôi Hoa cũng biết, khi nào dị năng người hao hết, cũng chính là lúc từ biệt thế giới này.


      - A, cũng được. Dù sao hậu cũng bàn giao ổn rồi, mẹ con họ cũng việc gì. Chi phiếu cùng mật mã cũng để ở đầu giường. Ở đời này cũng còn vướng bận cái gì.


      Cao Lôi Hoa lẩm bẩm vài tiếng.


      Trước khi chết, Cao Lôi Hoa nhàng cảm thán nhân sinh của chính mình.


      Lúc này, lực lượng cá nhân trước bùng nổ của ba đầu đạn hạt nhân M874 trước mặt yếu.


      Uy lực nổ của ba đầu đạn hạt nhân M874 này gần tiếp cận với lực lượng cuồng bạo của thiên nhiên.


      Cao Lôi Hoa nhàng cười, lần này, phải chết rồi….


      *************************


      biết qua bao lâu…


      Cao Lôi Hoa cảm thấy được cả người mình phảng phất như rời ra từng mảnh


      Hơi hơi mở mắt, rồi nhanh chóng nhắm lại, đau nhức kịch liệt kích thích toàn bộ thần kinh , toàn thân dưới đều đau nhức tê người. lâu sau, Cao Lôi Hoa dần dần cảm giác sức lực người từ từ khôi phục, cảm giác thoát lực cuối cùng tan hết.


      Nén chịu đau đớn tê dại toàn thân, Cao Lôi Hoa chậm rãi trở mình, toàn thân đau đớn mặt cát nóng bỏng. Đúng là cát, từ ngón tay Cao Lôi Hoa truyền đến cảm giác đây là hạt cát.


      Đây là chỗ nào? Ta phải bến tàu sao? Đúng rồi, cuối cùng vụ nổ bao phủ cơ thể ta, ta, phải là chết rồi sao?


      Trong đầu Cao Lôi Hoa lên đoạn phim ký ức rời rạc.


      Lại nằm lâu lần nữa, khôi phục chút khí lực, hơi hơi chống dậy.


      cúi đầu nhìn thân thể mình,trơ trụi người chỉ còn mảnh vải, toàn thân bị ngâm nước biển đến độ trắng bệch, chân chỉ lưu mảnh vải – cái ống quần, ống quần còn sót này cắm lại con dao găm.


      Cao Lôi Hoa sờ soạng toàn thân hồi, thân thể trong ấn tượng bị vụ nổ xé tan thành mảnh chính là trọn vẹn tổn hao gì. Cao Lôi Hoa hung hăng nhéo đùi, đau đớn từ đùi truyền đến cho đây phải mơ.


      “Ha ha!***! Ông trời có mắt! Ta sao! Con bà nó, mấy lão già các ngươi chờ chết ! Lão tử cắt tiểu đệ của các ngươi thành vạn khối, ta gọi là Cao Lôi Hoa nữa! Rửa cổ chờ ta ! Ha ha ha~~”


      bãi biển vắng vẻ truyền ra tiếng gầm rú như điên cuồng của Cao Lôi Hoa.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 4: Biển rộng quá, khắp nơi toàn là nước


      Ta ở đâu? Sau khi hưng phấn trôi qua, Cao Lôi Hoa bắt đầu bình tĩnh lại, xoay người tại chỗ, nhưng thân thể truyền đến đau đớn tê dại khiến há miệng thở dốc.


      Cuối cùng , Cao Lôi Hoa gắng gượng cả người đứng dậy, sau đó bắt đầu quan sát địa phương này.


      Nơi này là hòn đảo , nhìn qua có chút tiêu điều, xa xa nhìn lại có thể thấy số thực vật đáng nhẽ tuyệt chủng. Điều này làm cho Cao Lôi Hoa cảm giác quay về thời tiền sử, ngay cả gió thổi tới cũng mang cảm giác nguyên thủy.


      Sau khi quan sát xung quanh, phát bờ cát nơi ngồi là ở dưới sườn núi của đảo này. Cách bãi cát chỗ xa còn có bộ xương động vật cực lớn, hình dáng giống cá, mà lại có bộ dáng bốn chân. giống kiểu sinh vật tiến hóa từ cá lên bò sát. Nếu Đác-uyn nhìn thấy cái này chỉ sợ mừng như điên ấy chứ, Cao Lôi Hoa nghĩ .


      Căn cứ vào hết thảy trí nhớ trong đầu Cao Lôi Hoa vẫn nghĩ ra động vật nào có bộ xương khổng lồ như vậy. Cái Bộ xương này phơi nắng đến bạc phếch, nửa lại ngâm trong nước, nhìn qua thấy sinh vật này hình như là bò lên cạn chết.


      Nhìn bộ xương vĩ đại này, Cao Lôi Hoa khỏi rùng mình cái. Nếu động vật lớn như vậy ra trước mặt mình… hắc hắc


      Cao Lôi Hoa hắc hắc hai tiếng, giữa hoàn cảnh lạ lẫm, thực lực là đảm bảo cho sinh tồn.


      Nghĩ đến đây, Cao Lôi Hoa liền nhắm hai mắt lại, thử khống chế dị năng trong người.


      Ngay khi vừa thử, Cao Lôi Hoa khỏi muốn lớn tiếng chửi điên lên! Dị năng trong cơ thể lúc này giống như kho bạc bị kẻ trộm đến thăm, rỗng tuếch! Xem ra đúng là bị tiêu hao hết sạch trong vụ nổ kia, tại mười ngày cũng phải nửa tháng mới khôi phục được.


      Chẳng qua, cái này gọi là “trong họa có phúc” , tuy dị năng trong người Cao Lôi Hoa bị tỉêu hao hết sạch nhưng Cao Lôi Hoa lại có thể cảm giác ràng bản thân nhiều năm nâng bậc nay lại mơ hồ có xu hướng tiến đến bậc thứ tám cuối cùng. Cái này coi như là dấu hiệu tốt nha! Bậc thứ tám, trong truyền thuyết là cảnh giới thần! Tuy rằng biết là dạng trình độ như thế nào nhưng vẫn làm cho Cao Lôi Hoa hướng tới.


      Sau khi đánh giá bốn phía, Cao Lôi Hoa cúi đầu nhìn xuống chân mình, bờ cát dưới chân ít các con sò màu sắc sặc sỡ bị nước biển xanh lam đánh lên mắc cạn. Lúc này bụng Cao Lôi Hoa cũng sôi lên ùng ục chịu thua kém.


      “ Mẹ nó, nghĩ tới ngày ta cũng bị như thế này.” Cao Lôi Hoa cười cười, những con sò cũng trở thành phần dinh dưỡng trong cơ thể .


      Hương vị của những con sò sặc sỡ này quả nhiên rất ngon, mặc dù là ăn sống, nhưng cũng hề ảnh hưởng tới hương vị thiên nhiên tươi mới này, hơn nữa vị muối trong nước biển làm trong miệng có cảm giác tinh khiết, tự nhiên. Cao Lôi Hoa ăn liên tiếp mười mấy con, cảm thấy thân thể suy nhược có vài phần khí lực, ngay cả đau đớn người dường như cũng dảm bớt rất nhiều.


      Mặc dù chưa ăn hoàn toàn no nhưng Cao Lôi Hoa vẫn dừng việc ăn lại. Thân là thành viên tổ 13, vẫn hiểu biết ít kiến thức: mấy con sò này, nếu ăn nhiều khẳng định bị tiêu chảy. đảo hoang vắng có trợ giúp ý tế, bất luận bệnh gì đều là uy hiếp trí mạng, cho dù tiêu chảy cũng ngoại lệ.


      Bất kể như thế nào, sinh tồn đảo hoang này bây giờ là nhiệm vụ hàng đầu. có mạng sống , tất cả đều là vô nghĩa.


      Có chút hơi sức sau khi ăn, Cao Lôi Hoa bắt đầu bình tĩnh suy nghĩa. Trong thời gian chưa khôi phục dị năng, phải có chút vũ khí thích hợp.


      Cao Lôi Hoa rút con dao ống quần ra, đại khái tồi, cho dù trong vụ nổ kia, con dao găm này vẫn ương ngạnh tồn tại! Cao Lôi Hoa để con dao găm sang bên, đây chính là bảo đảm sinh mệnh của trong cuộc sống phía trước. Chẳng qua chỉ con dao găm này vẫn còn xa mới đủ! Cao Lôi Hoa ngắm bộ xương to lớn kia, nếu có sinh vật to lớn như thế này tới, sợ rằng con dao găm này đâm vào cũng trở thành cái gai đáng kể.


      Bộ xương? Bộ xương! Cao Lôi Hoa vỗ vỗ tay. Hắc, bộ xương này phải là vũ khí dài trời sinh sao! Chính là biết chất lượng bộ xương như thế nào.


      Cao Lôi Hoa thất tha thất thểu tới trước bộ xương, từ xa nhìn bộ xương này cũng rất lớn, ô, to và dài quá! Cho dù là ở địa cầu, cũng chỉ có cá voi mới so sánh được với nó thôi!


      Mặc dù nhìn trải qua niên đại lâu, nhưng bộ xương này vẫn còn đầy đủ, cũng rất to lớn. Đứng trước bộ xương, Cao Lôi Hoa bỗng nhiên cảm thấy mình bé. Thiên nhiên quả là kỳ diệu, nhân loại, vĩnh viễn là con sóng nhoi.


      Sau khi đến cạnh bộ xương, Cao Lôi Hoa tỉ mỉ sờ soạng lần bộ xương sáng bóng như đá này. Sau khi sờ soạng lát, Cao Lôi Hoa liền chấm mấy cái xương sườn của bộ xương. Xương sườn của bộ xương rất dài, khoảng tầm hai mét. Cao Lôi Hoa liếc mắt nhìn hai cái xương sườn trong đó, hai cái xương này khác với mấy cái xương sườn khác. Trải qua dầm mưa dãi nắng, những chiếc xương sườn khác đều trắng bệch, nhưng hai cái này lại màu đen khác biệt.


      Bây giờ vô cùng yếu ớt, dị lực phải vài ngày mới có thể khôi phục. Trọng yếu nhất là có trời mới biết đảo này có loại dã thú nào xuất , hai cái xương sườn này chiều dài vừa phải, dùng để tự vệ đúng là thể tốt hơn.


      Cao Lôi Hoa trèo lên gõ vào hai cái xương sườn, liền kinh ngạc phát hai cái xương này phát ra thanh như kim loại.


      - Xong, hàng tốt!


      Cao Lôi Hoa khen tiếng, sau đó rút dao găm người ra, bắt đầu cắt tại gốc hai cái xương sườn.


      Mất nửa ngày, cuối cùng Cao Lôi Hoa cũng cắt được hai thanh “trường đao” thiên nhiên xuống.


      Lúc đầu suy yếu, Cao Lôi Hoa bây giờ đặt mông ngồi mặt đất.


      Vũ khí giải quyết, vấn đề còn lại là quần áo.


      Cao Lôi Hoa đưa mắt nhìn ống quần duy nhất đùi kia, tuy rằng chút nhưng đủ che tiểu đệ đệ là đủ rồi! Đàn ông mà, chủ yếu là che tiểu đệ đệ, còn cái khác cần thiết lắm.


      Cao Lôi Hoa nhịn được cảm thán, hồi xưa có người nguyên thủy dùng lá cây che tiểu đệ đệ, hôm nay có ta dùng mảnh vải rách che tiểu đệ đệ. đáng để cảm thán nha.


      Sau khi cởi ống quần xuống, Cao Lôi Hoa dùng dao găm rạch ống quần ra, rồi dùng dây thừng vừa cột dao găm treo miếng vải này lên ngang háng, cuối cùng che lên tiểu đệ đệ, cũng để tránh cho đồi phong bại tục.


      Sau khi chuẩn bị sắp xếp hết thảy, Cao Lôi Hoa chậm rãi đứng yên, rồi bước vài bước. Hoàn thành, nếu có gió mạnh thổi qua, tạm thời cũng phát sinh cảnh xuân quang tiết lộ ra ngoài.


      Có vũ khí, quần áo coi như có, Cao Lôi Hoa mệt mỏi nằm sấp xuống.


      Nghỉ ngơi trong chốc lát, Cao Lôi Hoa liền cố gắng đứng lên. Bây giờ bãi biển, có trời mới biết lúc nào thủy triều lên, cái mạng của lại vẫy chào thế giới.


      Hai tay Cao Lôi Hoa chống hai thanh “quải trượng”, dắt thứ vũ khí đích thực duy nhất là con dao găm vào mảnh vải bên hông, sau đó chống hai thanh xương sườn về phía trước. Hai cái thanh xương sườn này đúng là thảm nha, vừa làm vũ khí lại làm gậy chống, công dụng tốt.


      Chống hai cái gậy thiên nhiên, Cao Lôi Hoa chậm rãi lên sườn núi. Sau khi lên, Cao Lôi Hoa khỏi cảm thán! vừa mới trèo lên được lát, thủy triều dâng lên bờ cát rồi.


      - Xem ra đại nạn chết, cuối đời ắt được hạnh phúc.


      Cao Lôi Hoa lẩm bẩm vài tiếng, nhìn biển rộng mênh mông trước mắt. Cao Lôi Hoa cảm thấy có thi hứng, nhưng nghẹn nửa ngày mới rống ra được câu:


      - Biển rộng quá, tất cả đều là nước


      Sau khi phát ra thi hứng, Cao Lôi Hoa cắn răng đến nơi cao hơn của đảo .


      Sau khi trèo lên sườn núi cao, Cao Lôi Hoa phóng mắt nhìn, ngờ là mảng dừa và cọ đứng chằng chịt xen lẫn nhau.


      Nếu phải là mắc nạn, nơi này ra có thể xem là địa phương tốt để du lịch, ngắm cảnh.


      Cao Lôi Hoa ngước nhìn mấy cây dừa cao vút, mãnh liệt nuốt nước miếng. Ban nãy ăn mấy con sò tuy rằng ngon, nhưng cũng khá mặn, bây giờ Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy khô miệng khô lưỡi, quả dừa trước mắt như là buồn ngủ gặp chiếu manh.


      Chẳng qua, cây dừa này hình như quá cao, nếu là trước đây, Cao Lôi Hoa bắn lên đạo lôi quang là xong, nhưng tại… được rồi!


      Xem ra chỉ còn cách của người nguyên thủy là dùng được. Cao Lôi Hoa cười khổ hai tiếng, tìm mấy tảng đá xung quanh, chuẩn bị dùng đá ném rụng mấy quả dừa.
      Kem Đá thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :