Thực xin lỗi, ta
ngươi - Tâm Văn - 对不起,我爱你
Tác giả :tầm văn
Thể loại :
đại
Bản convert

iedanlequydon.com
Edit: qu33njc3
blog:
http://qu33njc3.wordpress.com/
Tình trạng:hoàn
Giới thiệu
Diệp Lạc Tri Thu hàn.
Nàng gọi Diệp Thu hàn,
nữ sinh tướng mạo bình thường , đối với cuộc sống
có dã tâm gì, nhân sinh nguyện vọng lớn nhất chính là tìm được
người
,tri tâm cả đời gắn bó gần nhau.
Mười hai tuổi năm đó, nàng thích
người nam sinh tên là Tô Lỗi Đại, nhưng
là người mà mọi người gọi là vương tử, bên người
có
nàng công chúa xinh đẹp . Nhưng mà chính mình bất quá chỉ là
con vịt xấu xí
ngờ là nàng chỉ có thể lén lút đem đoạn cảm tình này chôn giấu ở trong lòng.
Mười bốn năm sau, nàng thành phóng viên radio nổi danh nhất, có
bạn trai
nhau tám năm . Ngày xưa,
lại lần nữa xông vào cuộc sống của nàng. Vương tử nhưng
độc, lại càng đạt đến hoàn mỹ.
Vận mệnh làm cho bọn họ gặp lại nhau ,để
biết hai người tiếp tục nối lại tình duyên trước đó ? Hay là giống như giao tuyến vậy, giao nhau tại
điểm rồi sau đó mãi mãi mỗi người
phương ? . . . . . .
thế giới loại người bi ai nhất chính là những người quá
lẫn nhau,nhưng bởi vì hiểu lầm mà bỏ qua nhau .
"Thực xin lỗi, ta
ngươi!"
Tình
, có quá nhiều bất đắc dĩ, nhờ tuyệt đối
cần phải buông ra.
[ văn án ]
Trong chúng ta có người chờ cả đời cũng
đến; mà có người chờ đến được nhưng chúng ta lại
hiểu được
biết quý trọng.
Gặp được
người tình đầu ý hợp ,khó được cỡ nào.
Mà mất
người, lại dễ dàng như vậy.
Trong lúc thoáng qua đó,
bặt vô
tính.
《 thực xin lỗi, ta
ngươi 》 tác giả: tâm văn
Lời tựa
Từng nghe
qua nhân sinh hạnh phúc nhất đó là : làm chuyện mình thích,
tự mình nghĩ
người.
Chính là cuộc sống,
lại theo ý nghĩ của chúng ta, đơn giản là nó thay đổi chúng ta.
Trong câu
tinh khiết này lời lễ chỉ có thể
mực để ở trong nội tâm,
ngừng khích lệ chính mình: ngươi còn sống vì cái gì.
Mùa luân hồi, đơn giản là trăng mọc trăng tàn, từ bên ngoài nhìn vào
đột nhiên xuất
ra bất luận dấu vết gì.
Nhưng mà chúng ta đều
tinh tường nội tâm chính mình rỗng
như thế nào ? Là cái gì làm cho chúng ta trầm mặc, thâm tình trở nên lạnh nhạt?
Vậy là vì cái gì, để cho chúng ta lẫn nhau dựa sát vào nhau, bật khóc. . . . . .