1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Lục thiếu cưng vợ tận trời - Đào Y

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 008: Bạch Liên Hoa kẻ thứ ba đơn giản

      Nhưng mà bây giờ cũng phải là lúc Cố Tử Mạt nghĩ những thứ này, để ý tới Cố Trinh Trinh nữa, tự chống cánh tay, dùng hết sức mới miễn cưỡng kéo người đàn ông kia xoay qua bên, vừa đúng để cho hai người đưa lưng về phía Cố Trinh Trinh, như vậy cũng tránh được khuôn mặt làm ra vẻ đau khổ của ta .

      "Rốt cuộc muốn như thế nào, phá đám?" tại, dứt khoát lộ ra vẻ bà chủ thuê ác độc với ta!

      Khuôn mặt người đàn ông lộ vẻ vô tội, nhíu mày, dáng vẻ liên quan gì đến mình, "Tôi vẫn có làm gì, chẳng qua là tôi vẫn muốn thế nào thôi?"

      Cố Tử Mạt khó chịu, chỉ muốn gãi đầu.

      Được rồi, để cho cơn thịnh nộ tới mãnh liệt hơn chút nữa !

      Đôi tay bé bảo vệ bụng của mình, dũng cảm sợ hãi kiên định với người đàn ông, "Tôi mang thai đứa bé của ta! Ở chỗ này!".

      Đầu tiên người đàn ông hơi sững sờ, đôi mắt đen như mực nhìn , nhưng ngay sau đó hạ mắt, ánh mắt nhàn nhạt quét về phía bụng của , sau đó khinh miệt , "A, sao tôi biết, phụ nữ có thai lại có thể uống nhiều rượu như vậy."

      Cố Tử Mạt suy yếu, bàn cơm, uống ít rượu đỏ, cứ như vậy bị ta bắt được cái đuôi mà giễu cợt!

      "Tôi thích uống, tôi rất muốn uống, làm gì được tôi nào?" Người thua chứ thua khí thế, muốn xem ta còn gì được nữa.

      , nàng sống hơn hai mươi năm nay, cũng chưa từng thấy công nhân làm thuê nào lớn lối như vậy, huống chi ta con là kẻ giả mạo!

      Thế giới này đối với , đúng là rất tàn nhẫn !

      Người đàn ông cũng sợ , ngược lại thoải mái mà nhún vai cái, "Tùy thôi, tôi đây." xong, bắp đùi thon dài bước bước, tư thế muốn bước .

      Cố Tử Mạt trộm gà được còn mất nắm gạo, lúc này ngay cả ý nghĩ chạy đến ôm bắp đùi ta cũng có, vội vàng kéo cánh tay của ta, hung ác , "Đừng ! Giúp tôi diễn nốt màn này, giá tiền tùy ra!"

      Người đàn ông cũng trả lời ngay, đưa tay kéo cánh ta níu tay mình ra, rồi sau đó vén tóc che kín lỗ tai giúp , ánh mắt tĩnh mịch phức tạp nhìn chằm chằm , cười , "Vậy cũng được, cái giá mà tôi muốn, trả nổi."

      " còn ra giá, làm sao biết tôi trả nổi? đừng dựa vào bề ngoài mà coi thường người khác!" Tính bướng bỉnh của Cố Tử Mạt phá ra, ai ngăn nổi.

      Vừa dứt lời, đột nhiên bên hông thấy có áp lực, bàn tay của người đàn ông như gọng kìm bằng sắt kéo , lại kéo tiếp, lực đạo mạnh mẽ, thân thể căn bản cũng có hơi sức của liền hoàn toàn dính vào người của ta.

      "Thảo thuận kết hôn giả với tôi, nếu là cái giá như thế này, trả nổi sao?" Trong đôi mắt người đàn ông tràn đầy u ám thâm trầm, nhưng khuôn mặt lại là nụ cười hài hước vui vẻ.

      Giọng của ta rất , có tình cảm, khàn khàn, lại sâu lắng gợi cảm cho cự tuyệt.

      Tim suýt nữa đập mạnh cái chỉ bởi vì giọng này của ta,nhưng người đàn ông này nhất định là kẻ địch đối đầu với trong tương lai!

      cầu mà ta .... quả là kinh người quá đáng!

      Coi như cố ý dùng đám cưới giả để khiến Hà Ân Chính tức chết, nhưng cũng chưa chắc hợp tác với ta. Nhưng bây giờ, người đàn ông này lại thừa dịp cháy nhà hôi của, chặn đường lựa chọn của .

      Người đàn ông nhìn sắc mặt của cho,cười tùy ý" Suy nghĩ kỹ ."

      Cái người đàn ông tâm cơ đầy bụng này, ngoài mặt là suy nghĩ cho , để cho nghiêm túc suy nghĩ. Nhưng vô hình lại dùng khuôn mặt đẹp và nụ cười tươi khiến cảm thấy áp bức, làm cho đầu óc của thể suy nghĩ được gì!

      " Được!" Giải quyết dứt khoát,chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu thôi.

      " Hợp tác vui vẻ." Người đàn ông câu môi, ôm cả eo của đến trước mặt Cố Trinh Trinh," Xin lỗi, bởi vì bạn tôi có thai,cho nên thể chuyện nhiều được. Nhưng yên tâm, mặc dù đứa bé trong bụng ấy phải máu mủ của tôi,nhưng thân là bạn trai, tôi đối xử tốt với ấy. Và so sánh với những người khác,tôi lại càng hiểu được quý trọng."

      Cố Tử Mạt nghe cũng thiếu chút nữa cảm động đến mức rơi lệ. Đây là gì? Bạn trai tuyệt thế vô song, người đàn ông tốt sắp tuyệt chủng, có thể cảm động sao ?

      Hơn nữa,câu cuối cùng kia lại càng hung hăng đả kích Cố Trinh Trinh đứng bên cạnh.

      Quả nhiên, Cố Trinh Trinh nghe xong lời này,sắc mặt trong nháy mắt như màu đất, ta giày cso gót hoảng hốt chạy tới trước mặt hai người, níu lấy tay Cố Tử Mạt, vội vàng hỏi, " Chị, là Ân Chính sao?"

      Cố Tử Mạt hơi cau mày, nếu như cảm giác sai,Cố Trinh Trinh bắt lấy tay với sức lực ,móng tay nhọn dài cũng đâm vào trong thịt . Là vì Cố Trinh Trinh quá nóng nảy sao? Hay là... em ấy cố ý đây ? Có lẽ, nên nhìn kỹ lại Cố Trinh Trinh lần nữa, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài.

      Trước kia, cảm thấy Cố Trinh Trinh là người duy nhất ở nhà họ Cố coi là người ngoài. Nhưng lại chính là người em này thầm đoạt bạn trai của , khiến cho mất hết thể diện,buộc thể làm gì khác hơn là ra khỏi nhà họ Cố. Mà sau khi việc xảy ra, Cố Trinh Trinh lại giới thiệu vài người bạn trai cho . Những chàng kia,mặc dù đến nỗi què chân què tay,nhưng mọi người cũng coi là cực phẩm trong cực phẩm rồi.

      Sống trong hoàn cảnh tàn nhẫn có thể biến con người ta thành quỷ.Lúc này, nhìn móng tay của Cố Trinh Trinh, nhịn được liên tưởng đến móng vuốt của ma quỷ. suy nghĩ, cánh tay được buông lỏng, sau đó nghe thấy giọng của 'Lục Duật Kiêu' vang lên," nắm đau bạn của tôi !"

      Cổ tay của Cố Trinh Trinh bị dùng sức tón lấy, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo, hàng lông mày xinh cũng nhíu lại. Xem ra người đàn ông này ra tay cũng . Ngay cả cũng nhịn được mà cảm thấy đau đớn thay Cố Trinh Trinh. Ai, cùng là nữ nhân, cảm động lây !

      Mắt lạnh của người đàn ông hung ác nham hiểm híp lại, trưng ra vẻ mặt lãnh, gương mặt tuấn hết sức nghiêm túc, còn là bộ dáng cà lơ phất phơ mới vừa rồi nữa. lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Cố Trinh Trinh, khiến ánh mắt Cố Trinh Trinh có chỗ để trốn

      Cố Trinh Trinh biết nghĩ thế nào, có thể là ngại vì mặt mũi, cũng có thể là sợ hãi, trong cả quá trình tiếng nào. 'Lục Duật Kiêu ' buông tay cho đến khi ' Lục Duật Kiêu tự thả em ấy ra.

      Tay Cố Trinh Trinh nổi lên vết đỏ, Cố Tử Mạt thấy em này tìm đường chết phải chết. Đều do người đàn ông này quá mạnh mẽ, vừa định mở to mắt, liền nghe được giọng của ta ngay bên tai ," Em , đợi chút đưa em về nhà"

      Cố Tử Mạt mới nghe đến chữ 'nhà' này cảm thấy mọi chuyện từ đầu đến cuối thực rất châm chọc. danh nghĩa là bỏ khỏi nhà họ Cố, thực tế vẫn là bị đuổi ra khỏi cửa cách trá hình. Nhà họ Cố bằng lòng cho trở về, chỉ vì thân phận 'chưa cưới ' của . Trong gia đình kiểu như nhà họ Cố này, con ruột còn bị xem như hàng hoá bán thị trường, mang ra mua bán. Huống chi______cô chỉ là con nuôi! Chẳng qua, cũng có gì đáng ngại. Lần này, muốn đường đường chánh chánh trở về!

      " Trinh Trinh, em yên tâm, ngày mai chị về nhà. Chuyện đứa bé với mọi người cũng tốt. Đúng rồi, đừng quên đưa cả Hà Ân Chính tới nhé ! Chuyện này ta cũng có phần." xong, ánh mắt còn giống như , đảo qua bụng mình.
      Last edited by a moderator: 6/6/15
      Dinhloan, thư hồchennie thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 009: Người đàn ông cặn bã PK người đàn bà đê tiện

      Sắc mặt Cố Trinh Trinh lại càng trở nên khó coi, bước chân lập tức ổn định, suýt nữa lui về phía sau môt bước, nhưng có thể thấy được, Cố Trinh Trinh khống chế cảm xúc bản thân rất tốt, cũng chỉ giây, vẻ mặt Cố Trinh Trinh liền đổi lại vẻ mặt dịu dàng khéo léo giả dối, "Được, chị, ba mẹ cũng rất mong chị trờ về đâu."

      Trong câu trả lời của Cố Trinh Trinh, cố ý tránh Hà Ân Chính .

      cảm thấy Cố Trinh Trinh còn có tính toán khác khiến cho phiền muộn, tiếp, theo ‘ Lục Duật Kiêu ’ ra ngoài, hai người vừa ra khỏi tầm mắt của Cố Trinh Trinh, Cố Tử Mạt liền tách khỏi người đàn ông khoảng cách, cười ha hả với ta, "Ngày mai đánh giết với tôi ."

      Tình hình rất tốt, có “em bé” trong bụng, sao có thể thắng dễ dàng chiêu chứ? !

      Đầu tiên người đàn ông ý vị sâu xa nhìn chằm chằm mấy giây, rồi sau đó cúi người xuống, khi đến độ cao ngang tầm với tầm mắt của , ngón tay dài mân mê chiếc cằm hơi nhọn của , cười , "Xem ở dung mạo của cũng tệ lắm, tôi miễn cưỡng cùng vậy."

      Cố Tử Mạt vừa nghe ta như vậy, liền cúi mặt xuống ngay, người đàn ông này, đúng là nửa giây cũng để cho được thoải mái.

      Xem cái – thế giới này ! là ác độc.

      . . . . . .

      Ngày hôm sau, Cố Tử Mạt vừa cùng kẻ giả mạo bước vào cửa nhà, chỉ thấy Cố Trinh Trinh cười nhàng tiến lên đón, còn Hà Ân Chính đứng bên cạnh Cố Trinh Trinh, khuôn mặt chút thay đổi, trong mắt có ánh sáng, mặt còn có quầng thâm rất đậm.

      cần phải , cần hỏi, Cố Tử Mạt cũng biết, tối hôm qua sau khi Cố Trinh Trinh và tách ra, khẳng định trận chiến ác liệt với Hà Ân Chính.

      Mặc dù được chứng kiến, nhưng thành tích cũng phơi bày ra rồi.

      Cho chết cái đồ đàn ông cặn bã, chắc ta được ngủ ngon, cả đêm cũng chưa được ngủ cũng nên!

      Cố Trinh Trinh nhìn thấy họ đầu tiên, liền đuổi hết người giúp việc ở phòng khách , mà cha nuôi mẹ nuôi của cũng ở đó, chỉ sợ đây cũng là thành tích của Cố Trinh Trinh, đây là Cố Trinh Trinh muốn bí mật giải quyết? Muốn trừ bỏ “em bé” trọng bụng của ở đây?

      Vừa thấy người giúp việc , Hà Ân Chính liền sốt ruột, theo phía sau Cố Trinh Trinh, sứt đầu mẻ trán giải thích, "Trinh trinh, em phải tin tưởng , bọn có. . . . . . Haiz, bọn hoàn toàn chưa từng có quan hệ, chuyện này. . . . . . Đây là có chuyện gì chứ."

      Cố Trinh Trinh hoàn toàn nghe vào, mặt đều là đau lòng, " ở trước mắt, còn xạo cái gì, Hà Ân Chính, làm em quá thất vọng!"

      Hà Ân Chính thấy Cố Trinh Trinh dầu muối vào, nhanh chóng lau mồ hôi, lại quay sang tìm Cố Tử Mạt, "Tử Mạt, Tử Mạt, em với Trinh Trinh, đây chỉ là trò đùa thôi, thời gian chúng ta bên nhau, còn chưa đụng đến đầu ngón tay của em ."

      Sao Cố Tử Mạt có thể tha cho ta dễ dàng được, vở kịch hay mà thiết kế còn chưa mở màn đâu.

      nhìn ta dây dưa, đau lòng quay mặt , tựa đầu vào bả vai “Lục Duật Kiêu”, cố ra vẻ bi thương : " Sao có thể như vậy, buổi tối hôm chia tay với , uống say, ôm lấy tôi, còn bộc lộ nội tâm với tôi, người phải là Trinh Trinh, mà là tôi. . . . . ."

      Quả nhiên Cố Trinh Trinh bị thu hút, mặt đều là vẻ thể tưởng tượng nổi chuyện này, nhanh chóng bắn ánh mắt chỉ trích về phía Hà Ân Chính, Hà Ân Chính bị Cố Trinh Trinh nhìn chăm chú đến mức sợ hãi, nhưng miệng lại thể phản bác, " phải như vậy, Trinh Trinh, em phải tin ."

      "Chát ——" Cố Trinh Trinh đâu có nghe được nữa, liền tát lên mặt Hà Ân Chính cái.

      Gò má trái của Hà Ân Chính nhanh chóng hồng thành màu gan heo, cực kỳ tức giận đến trước mặt Cố Tử Mạt, xù lông, "Cố Tử Mạt, linh tinh vừa vừa thôi, đừng có vu oan cho tôi! Cái người phụ nữ này, láo cũng cần viết nháp, lúc đầu tôi là bị mù mới. . . . . ."

      "Bịch ——" tiếng, Hà Ân Chính vẫn chưa xong, cả người bị người đạp cước ngã xuống đất, thiếu chút nữa còn ngã chổng mổng lên trời.

      cần nhìn, người có khả năng nhất ở đây nhất định là ‘ Lục Duật Kiêu ’.

      Lúc này, ‘ Lục Duật Kiêu ’ chỉnh lại cổ áo sơ mi, nhìn từ cao xuống, vứt toàn bộ khinh miệt lên người Hà Ân Chính.

      Hai người đàn ông này, trong thoáng chốc, giằng co nhau bằng ánh mắt, nhưng, hai người là hai loại khí thế hoàn toàn khác biệt, người ánh mắt khinh miệt, tư thái ngạo nghễ, trong mắt có gì, người khác ánh mắt ảm đạm, bên trong tràn đầy tức giận cùng bực bội bị kìm nén chỗ phát tiết, dáng vẻ nhếch nhác.

      Ai thắng ai thua, ai cao ai thấp, liếc mắt cái liền ràng.

      Cố Trinh Trinh nhìn tất cả ở trong mắt, trong lòng đều là bất mãn phẫn uất, tại sao mỗi lần Cố Tử Mạt dẫn đàn ông về đều có thể hấp dẫn ánh mắt của , tại sao mỗi lần người đàn ông bên cạnh đều đáng tin cậy như vậy? !

      Từ tận đáy lòng, cảm thấy phục!

      , ngày hôm qua ở khách sạn lúc nhìn thấy người đàn ông bên cạnh Cố Tử Mạt lần đầu tiên, bị ta hấp dẫn.

      Người đàn ông này, lúc nào cũng cho loại cảm giác ‘ Kim Lân há lại là vật trong ao”.

      Giống như hôm nay, ta mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, ống quần thẳng tắp để lộ hai chân to lớn thon dài, ràng là phối hợp bình thường thể bình thường hơn được, nhưng ta mặc bộ quần áo này lên lại càng tôn lên vẻ sang trọng.

      Có vài người mặc vào long bào cũng thể giống thái tử, mà có vài người dù mặc quần áo bình thường đến thể bình thường hơn, cũng che giấu được khí chất cao quý bẩm sinh. Người đàn ông này, số mệnh nhất định là cao quý sao được!

      Tối hôm qua sau khi cãi nhau trận với Hà Ân Chính, cũng mất ngủ cả đêm, trong đầu lên phải chuyện Cố Tử Mạt chị ấy mang thai, mà là gương mặt tuấn lãng dịu dàng, nhiệt độ lòng bàn tay của ta hình như còn lưu lại cổ tay của , ta dùng sức nắm tay , ngay cả xương cốt của cũng cảm nhận được đau đớn.

      Ánh mắt của ta trầm, ý bên trong đều là cảnh cáo, nhưng lại vui vẻ chịu đựng, loại cảm giác ta cho , là loại cảm giác mà chưa từng có người đàn ông nào khác cho .

      Cả quá trình, dù đau vẫn thấy vui vẻ, quá muốn tiếp xúc với người đàn ông này!

      suy nghĩ ngẩn ngơ, mơ tưởng viễn vông, nhưng trong sân đột nhiên truyền đến tiếng động cơ dồn dập thể kéo ra khỏi dòng suy nghĩ."Xong đời, mình nên làm thế nào."

      Nghĩ đến tiếp theo có thể phải đối mặt với cục diện quyết liệt, Cố Trinh Trinh liền luống cuống, ôm đầu bối rối đứng dậm chân tại chỗ .

      Cố Tử Mạt nhìn cửa chính bị người giúp việc đẩy ra từ hai bên, nghĩ thầm vỡ kịch này đúng là càng diễn càng cao trào.
      Last edited by a moderator: 29/7/17

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 010: Người đàn ông tràn đầy ý muốn bảo hộ

      Bước vào phải ai khác, mà chính là Cố phu nhân.

      Làm nữ chủ nhân của nhà họ Cố, lời bà ra có quyền uy tuyệt đối, mà Cố Trinh Trinh, khỏi hơi kiêng kỵ mẹ ruột của mình.

      Cố phu nhân mặc chiếc váy theo phong cách Ba Tư, trang sức xinh đẹp, trang điểm lại giống như vị phu nhân, ngược lại lại giống như người phụ nữ trung niên tầm thường vội vàng ăn mặc đẹp cho bản thân vậy.

      Vào giờ phút mà Cố phu nhân bước vào, Cố Tử Mạt liền nghe được tiếng cười chê bật ra từ khóe miệng của kẻ giả mạo.

      Người đàn ông này, đúng là cái gì cũng dám cười!

      nhịn được trừng mắt liếc cái, ý bảo nên tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ, vẫn vẻ mặt như thường, là người duy nhất trong phòng có áp lực, cười lạnh với Hà Ân Chính bị đạp ngã ra đất, vân đạm phong khinh : " Còn nhanh đứng dậy."

      Cố Tử Mạt cũng tự giác chế giễu Hà Ân Chính : " Người mù, nằm ngửa ra ở đó, cho rằng có người thương hại sao? Còn biết tự đứng lên, đỡ mất mặt xấu hổ!" Lời này của , vừa đúng ăn khớp với câu kia của ta, ‘ lúc đầu là tôi bị mù ’.

      Bị như vậy mặt Hà Ân Chính lúc đỏ lúc trắng, lại liếc mắt nhìn sang Cố Trinh Trinh, cũng thấy vẻ mặt cảnh cáo của Cố Trinh Trinh, lúc này mới uốn éo người bò dậy, giống như là chú rùa vụng về.

      "Xảy ra chuyện gì vậy?" Cố phu nhân vừa vào cửa, nhìn thấy tình hình ngay, con nuôi của bà đột nhiên về nhà, còn mang về người đàn ông xa lạ biết thế nào, mà người con rể tương lai mà bản thân bà vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, bị cái người đàn ông xa lạ kia khi dễ.

      Điều này sao có thể khiến cho bà khiếp sợ? !

      Cố Trinh Trinh mất hết mặt mũi, vốn dĩ hôm nay thấy đúng là ngày mẹ tụ họp với những vị phu nhân kia, cho nên mới dám để cho Cố Tử Mạt về nhà, sau đó lôi kéo Hà Ân Chính thầm giải quyết phiền toái.

      Nhưng bây giờ, kế hoạch của bị sụp đổ hoàn toàn rồi.

      hướng ngay ánh mắt cầu xin về phía Cố Tử Mạt, nhàng lắc đầu với chị ấy, chỉ hy vọng Cố Tử Mạt chuyện mang thai cho Cố phu nhân.

      Hà Ân Chính cũng luống cuống, lúc này tính ngang ngược càn rỡ cùng thói khôn vặt của ta hoàn toàn mất hiệu lực, chỉ có thể khổ sở cầu xin Cố Tử Mạt, "Tử Mạt, van em, nể tình tình cảm trước kia của chúng ta, em trăm ngàn lần thể ra."

      Cố Tử Mạt nhìn bộ dáng khuất phục nịnh hót của Hà Ân Chính, trong lòng ngũ vị tạp trần, so sánh với Hà Ân Chính lời ác độc phút trước, càng khiếp sợ với Hà Ân Chính hề có chút tôn nghiêm nào vào giờ phút này hơn.

      Ai có thể tin tưởng, người đó từng làm họa sĩ cầm cọ vẽ? !

      Hai hình ảnh đối lập, càng biểu bộ mặt đáng ghét của tên đàn ông khốn kiếp này!

      Ác nhân có ác nhân trị, mặt đổi sắc, quyết định tiếp tục đóng vai người ác này, vừa muốn mở miệng, tay bé liền bị bàn tay ấm áp cầm lấy, nghi ngờ nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, lại thấy lên tiếng , "Chuyện Tử Mạt mang thai phải là chuyện , phải có người cho ấy cái công đạo, có cái công đạo ràng, chúng tôi cũng dễ làm quyết định cho bước tiếp theo."

      Người đàn ông này, hoàn toàn là bộ dáng bảo hộ ‘ để tôi đóng vai ác cho’.

      tới đây, ta dừng lại chút, con mắt đen cố ý nhìn về phía Cố Trinh Trinh, "Cố tiểu thư, có đúng ?" Giọng trầm thấp trong trẻo như đàn vi-ô-lông-xen, nhưng lời ra lại là từng bước ép sát .

      Trong đôi con ngươi màu đen, ánh sáng cũng càng ngày càng bén nhọn.

      Cố Trinh Trinh nhìn cái người đàn ông mà mọi cử động đều có thể khiêu khích tiếng lòng của mình, trong lòng vừa kích động lại kiêng kỵ, dưới khí thế áp bức cường đại của ta, đúng là thể phản bác.

      Cố phu nhân nghe thấy, lại thấy vẻ mặt mọi người ở đây khác nhau, lập tức sáng tỏ, ánh mắt quét qua bụng của Cố Tử Mạt, tiếp theo lại phóng đến người Hà Ân Chính, "Ân Chính, cậu cho tôi nghe chút, đây là chuyện gì xảy ra! Con nhà họ Cố chúng tôi, cũng thể mặc cho cậu khi dễ như vậy được!"

      Ngại vì có người ngoài ở đây, bà thể che chở con nuôi của mình, chỉ có thể lên tiếng trách cứ hỏi.

      Hà Ân Chính liên tục lùi lại, hết lần này đến lần khác bị hỏi vấn đề đó, nhưng hoàn toàn có lời nào để giải thích mọi chuyện, mọi quyền chủ động đều thuộc về Cố Tử Mạt, cực kỳ bối rối, chỉ có thể xin Cố Trinh Trinh giúp đỡ, "Trinh trinh, em phải tin tưởng , có mà."

      Trong đầu Cố Trinh Trinh cũng là mảnh hỗn loạn, chuyện ồn ào đến mức này, hoàn toàn có năng lực để kết thúc nó, huống chi, chuyện quan hệ bất chính của và Hà Ân Chính vốn dĩ còn chưa có yên tĩnh hẳn.

      nổi câu, chỉ có thể đau lòng quay đầu chỗ khác, làm ra vẻ chị em lòng với Cố Tử Mạt, , " làm việc có lỗi với chị, chính là có lỗi với em, tại vừa có lỗi với chị, lại có lỗi với em."

      "Vu cáo! Đây ràng là vu cáo! Cố Tử Mạt, đều là , đây đều do thiết kế đúng , mang thai đứa bé của người đàn ông này, rồi cố ý đổ oan lên người tôi! đừng mơ tưởng vu oan cho tôi, cùng lắm đến lúc đó chúng ta bệnh viện làm kiểm tra!" Hà Ân Chính chó cùng dứt giậu, chĩa mũi nhọn về phía Cố Tử Mạt kêu oan.

      Sau khi Cố phu nhân nghe xong, cũng phân biêt được là ai đúng ai sai, im lặng nghĩ đến bệnh viện kiểm tra cũng là biện pháp khả thi.

      Trong lòng Cố Tử Mạt bực tức, tên đàn ông khốn kiếp này thế nhưng hắt nước bẩn lung tung lên người , đúng là kẻ đê tiện gì sánh được, nhịn được tức giận tiến lên chỉ vào mũi của ta mà mắng to, "Hà Ân Chính, đồ khốn kiếp! Đồ vô sỉ! Đồ tiện nhân!"

      Lời này nhịn rất lâu, cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận ra ở nhà họ Cố, chỉ là mắng đến phần sau, hết từ ngữ rồi.

      "Đừng tức giận, đừng nóng vội." Người đàn ông cùng bước nhanh về phía trước, mạnh mẽ giữ chặt , lấy loại tư thế bảo hộ ôm trọn lấy bả vai của , tránh cho Hà Ân Chính từ thủ đoạn đánh .

      Cuối cùng tâm tình của cũng có chỗ phát tiết, lại nghĩ đến vô tình vô nghĩa của Hà Ân Chính đối với trước kia, tâm trạng vô cùng ổn định, nhịn được mà giọng khóc sụt sùi.

      Người đàn ông thấy cảm xúc của thay đổi, kịp thời xoay người của lại, ôm lấy , để đầu tựa vào ngực của mình, sau đó quét mắt nhìn mọi người vòng, với Cố phu nhân: " Mặc dù nhà họ Cố phải là gia tộc lớn, nhưng tóm lại cũng coi như là người có máu mặt, nếu con nhà họ Cố bị đưa đến bệnh viện làm kiểm tra, tiết lộ tin tức ra ngoài, chẳng phải nhà họ Cố bị mọi người khinh thường sao? !"

      Thân thể Cố phu nhân khỏi chấn động, câu của người đàn ông này thể nghi ngờ đâm trúng điểm yếu của bà, nhà họ Cố ở thành phố này tính là danh môn thế gia, nhưng là bỉ thượng bất túc bỉ hạ hữu dư (nhìn lên đủ nhìn xuống lại có thừa), địa vị xấu hổ, những gia đình như thế rất coi trong mặt mũi, nếu mặt mũi mất rồi, nhất định thanh danh cũng mất sạch, việc làm ăn thương trường cũng gặp vấn đề.

      Thấy Cố phu nhân để lộ cảm xúc, đôi mắt hồ ly của người đàn ông nhàn nhạt nheo lại, nhanh chậm rèn sắt khi còn nóng , "Nếu Hà vẫn cường điệu Tử Mạt mang thai đứa bé của Lục Duật Kiêu tôi đây, cũng cần làm như vậy, tôi đưa Tử Mạt trở về trước, sau đó đề nghị Hà trong vòng hai ngày hãy chứng cớ đến, hai ngày sau ràng với chúng tôi.”

      "Lục. . . . . . Lục Duật Kiêu?" Cố phu nhân vốn dĩ để ý đến lời đề nghị mà , toàn bộ ý nghĩ đều đặt vào ba chữ “Lục Duật Kiêu”, phải biết, nay tại thành phố này, ba chữ này có ý nghĩa như thế nào!
      Last edited by a moderator: 29/7/17
      thư hồWinter thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ vui mừng hơn

      mặt của ta đều là thể tưởng tượng nổi, " là Lục Duật Kiêu? Có chứng cớ gì? , điều này thể nào! dối. . . . . . . . . . . ." vì tương lai tốt hơn mà từ bỏ bạn cũ, bạn cũ lại tốt số tìm được người đàn ông giàu có ưu tú hơn hàng nghìn hàng vạn lần, làm đàn ông, tiếp thụ nổi này.

      Còn Cố Trinh Trinh mím môi, lặp lặp lại cái tên ‘ Lục Duật Kiêu’, là nàng công chúa của nhà họ Cố, nhưng lại phải là nàng công chúa mà tất cả các đều phải hâm mộ, trước mắt, cơ hội của đến rồi!

      Giờ phút này Cố Tử Mạt dính vào ngực của , đầy bụng nghi ngờ, nghe người ta , lúc người dối, tim đập theo quy luật bình thường, nhưng vừa rồi nghe người đàn ông này dối, hoàn toàn cảm thấy nhịp tim của ta có gì biến hóa.

      khẽ ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy chiếc cằm gợi cảm của người đàn ông, lại khẽ ló đầu ra, cuối cùng thấy nửa dưới gương mặt tuấn tú của người đàn ông này.

      Người đàn ông này, dối mà mặt đỏ tim đập !

      Hả? Đây là tình huống gì?

      Vừa muốn suy nghĩ tiếp, đầu liền bị bàn tay của người đàn ông ấn trở lại chỗ cũ, "Đừng động, ngoan ngoãn."

      Cố Tử Mạt kêu rên, người đàn ông này xem như thú cưng!

      "Vậy tốt, Lục thiếu, tại cảm xúc của Tử Mạt ổn định, cậu đưa Tử Mạt về trước , ngày khác tôi nhất định khiến Ân Chính cho Tử Mạt cái công đạo, con nhà họ Cố, cũng thể để người ta khi dễ vô ích như vậy được!" Cố phu nhân giải quyết dứt khoát, bán mặt mũi cho Lục Duật Kiêu, trong lời lại khỏi để lộ ra ý quan tâm đối với Cố Tử Mạt.

      Cứ như vậy, Cố Tử Mạt bị đưa ra khỏi nhà họ Cố giống như bắt cóc thú cưng vậy.

      dường ngồi taxi trở về, Cố Tử Mạt nhớ lại tình huống vừa rồi, dọc theo đường cười ngậm miệng được, cũng sắp đau đến sốc hông rồi.

      Cố lắm mới nín cười được, với người đàn ông bên cạnh, " thấy trước khi chúng ta , bọn họ đều trợn mắt nhìn, sắc mặt đều rất kém, ha ha, bọn họ nhất định bị thân phận của hù sợ rồi."

      Thế nhưng ta lại lời nào, chỉ nhìn , ánh mắt tối sầm lại, vừa tà khí vừa tùy ý, giống như nghiên cứu chú thỏ mình nuôi trong nhà, mang theo mấy phần trìu mến, mấy phần dung túng.

      giành thắng lợi trong trận chiến mở màn, cười ‘ khanh khách ’ ngừng, nằm bò ra ở ghế sau xe, rất sợ người khác biết vui vẻ, cười mãi, cười đến đau bụng, cái tay nhịn được ôm bụng, cái tay đập vào bờ vai của , "Sao lời nào thế, mới vừa rồi vẫn bộ khí phách hiên ngang minh thần võ, mà tại lại nín thinh thế? Ai nha, cười , ở trước mặt tôi, cần xấu hổ, tôi cũng ngại là Lục Duật Kiêu giả."

      Người đàn ông bị dây dưa, lại thấy ôm bụng, ánh mắt nhàn nhạt quét về phía bụng của , chậc chậc mở miệng, "Tôi còn chưa từng thấy qua người phụ nữ có thai nào lại biết tiết chế như vậy!"

      "Phốc ——" tài xế ngồi phía trước phá vỡ im lặng đầu tiên, bật cười, còn thỉnh thoảng quan sát đôi trai này thông qua gương chiếu hậu.

      Cố Tử Mạt chú ý tới ánh mắt theo dõi của tài xế, thầm nghĩ quá mất mặt, đều do cái người đàn ông đáng ghét bên cạnh này, nhịn được hai tay ôm bụng, biết xấu hổ chớp mắt với ta : " chỉ sợ cũng chưa từng gặp qua đôi gian phu dâm phụ nào biết tiết chế giống như chúng ta ."

      Người đàn ông ngờ có thể ra lời kinh người như vậy, chân mày khẽ nhăn, lại nghiêng mắt nhìn dáng vẻ khôi hài của , chân mày nhíu lại, lại giọng cười, duỗi bàn tay, ôm sát hông của , dùng sức mà nhéo, động tác giống như là chịu được, "Vậy mà em còn giống tiểu nhân đắc chí, cẩn thận bị bọn họ tóm được cái đuôi, đến lúc đó chỉ có thể bỏ trốn cùng với kẻ gian phu đây thôi."

      Cố Tử Mạt càng nghe hai chữ ‘ bỏ trốn ’ này càng thoải mái, lại nhìn thấy tài xế taxi nhìn bên này với vẻ mặt quỷ dị, càng cảm thấy lúng túng, nhịn được đẩy bàn tay của ra, ghét bỏ : " Chết mất, lấy bàn tay lợn của ra!"

      Người đàn ông làm khó , rất tự nhiên buông lỏng tay, cũng có bắt bẻ , chẳng qua ánh mắt sắc quét qua hai tay của mình, thầm nghĩ ngợi phen, mày nhíu lại, hình như rối rắm.

      nhìn bộ dạng này của ta, cảm giác cái người đàn ông gặp mạnh mạnh hơn này đều ở những lúc bất ngờ làm cho người ta hiểu toan tính điều gì "Dừng lại ở chỗ này chút." Người đàn ông nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ huy bác tài xế.

      Cố Tử Mạt nhìn bên ngoài chút, bĩu môi, "Còn chưa đến mục đích đâu."

      Người đàn ông lại bước xuống xe trước, bỏ lại , với câu nào, nhìn theo giải thích được, lại chỉ có thể xuống xe theo ta. Nơi này là phố Triêu Dương, cũng coi như là con phố đặc biệt, chỉ vì kiến trúc cũ kỹ, nhân viên hỗn tạp, quản chế rối loạn, nên cũng hay đến.

      "Có muốn dẫn tôi dạo lát hay ?" Người đàn ông lên tiếng hỏi thăm.

      gật đầu cái, vẫn khỏi rất hiếu kỳ, chẳng lẽ ta chưa từng dạo ở đây, " phải là người của thành phố này sao?"

      " phải." Người đàn ông lắc đầu, dạo bước vào cái cửa hàng .

      nhăm mắt đuổi theo, lại phát ánh mắt của ta tệ, những sản phẩm trong cửa tiệm đều rất tinh xảo, tuy nhưng mất ý vị.

      Cố Tử Mạt rất nhanh bị chiếc vòng tay điêu khắc thủ công hấp dẫn, vòng tay màu trắng, phía điêu khắc hoa văn nhìn qua lại có phong vị khác. Người đàn ông đến phía sau , ánh mắt quét qua đôi mắt sáng của , mỉm cười, "Thích ?"

      Cố Tử Mạt nghe tiếng quay đầu lại, thoải mái đưa vòng tay cho nhìn, trong lòng có vui mừng che giấu được, " có cảm thấy kiểu hoa văn này rất đặc biệt , tôi chưa từng gặp qua, đây là làm bằng cái gì vậy, ngà voi sao."

      Người đàn ông cầm chiếc vòng tay trong tay vào tay mình ước lượng, chỉ vào bề mặt phía , , "Tôi ước lượng sức nặng, cảm giác giống, hơn nữa xem, phía này có lỗ , bề mặt lại thô ráp, chắc phải ngà voi, chỉ là xương cốt của loài động vật bình thường thôi." Cố Tử Mạt hơi giật mình, kẻ giả mạo mà còn biết nghiệm hàng, ngay cả cái này cũng biết.

      Nhận thấy ánh mắt ngạc nhiên của , từ từ cong khóe môi, từ chối cho ý kiến, chân dài bước ra, dẫn ra khỏi cửa hàng, sau đó thong thả ung dung từ trong túi móc ra trang giấy đặt vào trong lòng bàn tay .

      Cố Tử Mạt cũng nghĩ ta muốn làm gì, nhưng thấy động tác của ta chậm, còn nhịn được liếc ta cái, nhưng khi nhìn thấy nội dung giấy liền trợn tròn mắt.

      Muốn lời ghét bỏ ta cũng ngưng lại.

      Mấy dòng chữ giấy thực nhìn quá quen mắt, thế nhưng trong nháy mắt đoạn ký ức u ám chịu nổi lại hơi gây trở ngại cho việc đọc của , thế nào cũng phải đọc mới được: "Tôi, bây giờ thực cần người đàn ông, đóng giả Lục Duật Kiêu, cũng nhanh chóng kết hôn giả với tôi, điều kiện càng xuất sắc càng tốt, trả phí đóng giả, chi phí biểu diễn cũng do phía tôi trả, thời hạn tháng. Ai có ý định đề nghị liên lạc chuyện, có xin đừng làm phiền."

      A a a, bản tin này là lịch sử đen tối của , giai đoạn này thể lộ ra ngoài ánh sáng được!

      tay vo tròn tờ giấy nắm chặt lại, ngẩng đầu lên nhìn ta, hiểu lại giả bộ hiểu hỏi, "Người nhà hai lời, đây là có ý gì?"

      " chắc hẳn hiểu ý của tôi, tôi thành công ứng chức chú rể giả của , như vậy, chúng ta có thể chân chính trở thành người nhà."

      "Thành công?" phản ứng chậm nửa nhịp : " , tôi đồng ý để cho làm chú rể giả của tôi rồi hả?"

      Ngất mất! Lúc đầu vì để cho ta theo diễn mang thai giả, làm chuyện ngu xuẩn như vậy!

      "Đừng đừng đừng, cái người này, nơi nào đều tốt, chính là rất rất rất tích cực, xem, trước kia là tôi tuổi trẻ khinh cuồng hiểu chuyện, làm bậy cái tin thuê người như vậy, tại tôi trưởng thành hơn, bây giờ cần chú rể giả nữa rồi, sau khi trở về tôi suy nghĩ, cảm thấy tạm thời chúng ta có thể đổi loại phương thức hợp tác khác."

      “Lục Duật Kiêu” bỗng nhiên cười, "Bản tin là đăng diễn đàn, tuyên bố thuê tôi, cũng là chính miệng thừa nhận, bây giờ đổi ý liền đổi ý?"

      Cố Tử Mạt hiểu, đây là ta ám chỉ khi dễ ta, khóc ra nước mắt, chỉ có thể nguỵ biện, "Ai chứng minh là tôi đăng tin chứ? tìm nhầm người rồi! Tin là do người khác đăng, tìm ấy ."

      Lúc đầu đăng kèm phương thức liên lạc đó là số điện thoại của Đại Thiến, trò khôn vặt sử dụng lúc trước rốt cuộc cũng có đất dụng võ.

      Vốn tưởng rằng người đàn ông này cứ như vậy mà rút lui, ngờ ngay sau đó, ta lại móc tờ giấy khác từ người chìa ra trước mặt , chỗ ghi tên in nick name diễn đàn cùng số QQ của .
      Last edited by a moderator: 29/7/17
      thư hồ thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 012: ta vì cứu mà bị thương

      Người đàn ông vừa , vừa chỉ cho xem, "Mặc dù ghi chú thông tin liên lạc của người khác, nhưng tài khoản của chủ sở hữu thể sửa đổi được, cái nick name cùng số QQ của ."

      "À, thời gian trước QQ của tôi bị trộm, nhất định là người này muốn chơi tôi, gần đây ngày càng nhiều kẻ trộm nick rồi." Người đàn ông này tại sao có thể có số QQ của ? đúng là. . . . . . Thần Thông Quảng Đại!

      Nụ cười của ‘ Lục Duật Kiêu ’ lại hề giảm, vẻ bình tĩnh thong dong, "Tôi chứng thực với Đại Thiến rồi, ấy địa chỉ QQ của thiết lập nhiều tầng bảo vệ, rất an toàn, hơn nữa gần đây ấy hề phát bất kỳ dấu hiệu nào là QQ của bị trộm."

      Cuối cùng Cố Tử Mạt cũng hiểu cạm bẫy xuất ở chỗ nào, hết cách rồi, có người bạn ngốc như vậy, Đại Thiến vẫn mơ ước ‘ sắc đẹp ’ của người đàn ông này, khẳng định hết chuyện của với ta rồi.

      Người đàn ông thấy sững sờ, cũng hề ép hơn nữa, đó cũng phải việc người đàn ông nên làm.

      Ngược lại làm ra vẻ đứng dậy muốn , "Vậy thôi, có thể tìm người khác đóng giả Lục Duật Kiêu, cái này tôi có ý kiến."

      ta muốn bãi công? !

      Trong nháy mắt Cố Tử Mạt cảm thấy hoảng sợ, ta vừa bước bước, liền nhanh chóng vươn móng vuốt, tư thế ngã nhào, nhếch nhác đeo lên cánh tay ta, " giúp tôi lần , nếu tôi tìm người khác, cũng chỉ có thể giải thích với bọn họ là Lục Duật Kiêu phẫu thuật thẩm mỹ, còn phẫu thuật xấu . . . . . ."

      cúi đầu nhìn , khóe miệng giật giật, vẻ mặt rất bình thường.

      Thấy ít nhất cũng dừng bước lại, vội vã thừa thắng truy kích, đánh mạnh vào tình cảm, " xem tôi rất đáng thương, tôi...tôi là người phụ nữ có thai nơi nương tựa, còn bị bạn trai cũ bỏ rơi, nhẫn tâm bỏ lại tôi mình sao?"

      Người đàn ông nhếch miệng lên thành đường cong, mắt híp lại, "Vừa rồi tôi , chỉ cần thực cam kết." Nhìn chằm chằm khuôn mặt bình tĩnh ung dung nở nụ cười kia, nhìn cái vẻ hoàn toàn nắm chắc kia, trong nháy mắt lại thấy hoảng thần.

      Tình huống trước mắt là, cái người đàn ông biết từ đâu chui ra này, thế nhưng vẫn cầu kết hôn giả với ? !

      Mặc dù nhất thời nghĩ ra được, tại sao cái kẻ giả mạo này lại phí hết tâm tư quấn lấy như vậy, nhưng trước mắt vì ổn định ta, sáng suốt chọn lựa hạ sách rồi.

      "Điều khoản nào quá đáng tôi làm! cho phép thu lệ phí lung tung! Nếu như đồng ý hai điều này, tôi ký tên!"

      " có vấn đề." Người đàn ông lại lấy ra tập bản thảo từ người, sau khi mở ra đưa tới trước mặt , "Để tỏ thành ý của hai bên, vì để cho hai bên trong lòng đều có cái để, chúng ta đều phải ký tên."

      nghẹn họng trân trối nhìn toàn bộ quá trình, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ta từ người lấy ra ba tờ giấy, hơn nữa mỗi tờ đều rất đúng thời điểm.

      Mẹ ơi, túi áo này của ta là ăn trộm của Doraemon! Ăn trộm!

      nay ở trong lòng bàn tay , cũng là bản hợp đồng cầu thả qua loa nhất, chỉ có mấy hàng chữ lớn như rồng bay phượng múa, từ trước đến nay chữ viết của đàn ông khác biệt so với phụ nữ, vừa nhìn chút cảm thấy nhức đầu.

      Trong lòng cảm thấy ngột ngạt vì Lục Duật Kiêu , dứt khoát nhìn cái, ở chỗ ghi tên tùy tiện vài nét bút: Cố Tử Mạt.

      Hai người ký xong, chớp mắt nhìn người đàn ông gấp hợp đồng để lại vào trong túi áo, lại lờ mờ cảm thấy có gì đó đúng lắm, vừa định hỏi chút, liền nghe được đầu truyền đến tiếng rầm vang.

      "Cẩn thận!" Người đàn ông khẩn cấp .

      giây sau, lúc Cố Tử Mạt phản ứng lại được, cả người bị ôm trong ngực, lưng dán vào lồng ngực của , nơi đó đập rất nhanh, thấy hoảng hốt, biết là hay là ta?

      phân đây là xấu hổ vì da thịt thân cận, hay vì chuyện bỗng nhiên xảy ra.

      Hơi thở nam tính thành thục của ta vọt thẳng đến các giác quan của , ta ôm chặt lấy cánh tay của đến nghẹt thở, gần như cách nào nhúc nhích được.

      Từng miếng thủy tinh rơi ngay bên cạnh bọn họ, vỡ thành nhiều mảnh. Thân thể của bị đẩy ra , ngón tay lạnh lẽo của gạt những sợi tóc lộn xộn mặt , nhìn thẳng vào mắt , khẽ nhếch môi , "Có bị thương , người có chỗ nào đau ."

      mờ mịt nhìn khắp nơi, nhìn về phía vị trí tấm kính, nơi đó chính là chỗ vừa mới đứng.

      ngẩng đầu nhìn phía chút, ra là tầng ba lâu năm được tu sửa, cửa kính bị rơi ra, hoạt động nửa người dưới, cảm thấy có vấn đề gì lớn, hoảng hốt lắc đầu cái, "Tôi rất tốt, tôi sao."

      Nhưng mà trong nội tâm lại rất sợ hãi, nếu phải người đàn ông này ôm vào lòng, sợ rằng bị những miếng kính này cứa vào mà hủy dung.

      Thấy lực chú ý của hơi rời rạc, ngừơi đàn ông nhăn mày, lôi đến chính giữa ngã tư đường, dùng sức nắm lấy tay bé của , "Bây giờ sao rồi, đừng lo lắng."

      "A." cúi đầu, nhìn về nơi ta nắm tay của mình, ánh mắt lướt qua cánh tay của , lại sửng sốt chút, " bị chảy máu."

      Người đàn ông gật đầu cái, "Bị thủy tinh cắt đến, bị thương ngoài da, vấn đề lớn"

      "Vậy chúng ta bệnh viện?" Người bị thương là lớn nhất, cần trưng cầu chút ý kiến của ta.

      ta lắc đầu cái, "Đây coi như là tai nạn lao động, phải tự tay băng bó lại cho tôi." Môi mỏng nhàn nhạt sát qua bờ môi , giọng có ý cười.

      " ——" thở dài, " dám để cho tôi băng bó sao? sợ đau chết?"

      "Đến hiệu thuốc." Người đàn ông bước trước, cũng ngại.

      Cố Tử Mạt hết cách rồi, chỉ có thể theo sau, theo làm tùy tùng cho ta.

      Mua chút băng gạc cùng nước thuốc, tự mình phục vụ ta, cực kỳ cẩn thận vén ống tay áo sơ mi của ta lên, liền lộ ra vết thương cánh tay, nhìn qua có điểm làm cho người ta khó có thể tiếp nhận, nhưng nhìn kỹ, phía còn có dấu vết của vết thương cũ, vết thương mới chống lên vết thương cũ, có chút nhìn thấy mà ghê.

      lấy nước thuốc, khử trùng cho ta trước, sau đó quấn băng gạc lên cho ta, cả quá trình, đều cắn môi, lời.

      "Có phải cảm thấy rất cảm động hay , cũng hối hận vì ký hợp đồng hợp tác với tôi chứ?" Người đàn ông nhướng mày, rất tự nhiên, thậm chí bên trong còn mang theo chút nhạo báng.

      Cơ thể của run lên bởi vì lời của ta, người đàn ông này, mỗi lần đều có thể trúng tâm tư của , làm phát điên làm lo lắng.

      Vừa rồi, có cái ý nghĩ kia, nhưng mà bây giờ ——

      Những suy nghĩ này bởi vì lời của ta mà tan thành mây khói!" cảm động chút nào, cánh tay còn có vết thương cũ đâu, tôi nhìn cái cũng biết, là loại người sợ đau!" mở to mắt, cắn môi ta .

      Ánh mắt của thoáng nhàng, vẫn có tiêu cự, trong lỗ tai vẫn có nghe được lời phản bác của ta, chỉ có thể quay đầu nhìn ta.

      Chỉ thấy ánh mắt của ta nhìn thẳng dòng xe chạy phía trước, giọng cũng đều đều nghe ra vui buồn, "Đúng vậy, tôi sợ bị thương, nhưng người khác sợ đau."

      khó hiểu nhìn ta, cảm giác ta lúc này, giống như là quyển sách vừa dầy vừa nặng, bên trong cất giấu rất nhiều chuyện xưa, giống như lần đầu tiên gặp mặt, thời điểm bắt lại cánh tay ta vậy, ta giống như nhớ lại vài chuyện vui trước kia.

      Chuyện này. . . . . . Rốt cuộc là. . . . . .
      Last edited by a moderator: 29/7/17
      thư hồ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :